theo nơi sản xuất súng ngắn mà nói, nguồn gốc từ Trung Quốc, Mỹ, Nga,
Đức, v.v... nhiều đếm không xuể. Mà kích thước, cách thức, tính năng vũ
khí của mỗi quốc gia sản xuất ra cũng không hoàn toàn giống nhau, điều
này cũng dẫn đến nhu cầu trang bị của mỗi người cũng không hoàn toàn
giống nhau.
Cho tới bây giờ, mặc dù thời gian Chu Giác Sơn đến quân khu này còn
chưa đầy nửa năm, nhưng lượng công việc của anh lớn, nhiệm vụ nhiều,
cho nên kho quân hỏa là địa phương anh thường đến chiếu cố, lão Đàm bọn
họ cũng nhớ kỹ, loại đạn súng ngắn anh thường dùng là loại đạn súng đầu
nhọn 9×19 mm.
"Ừ, nhưng mà lần này tôi còn muốn tìm ít hàng mới."
"Hàng mới?"
"Đúng, hàng mẫu dự trữ của viên đạn 9 mm có trong kho, ông lấy cho
tôi mỗi loại một viên để tôi nhìn một chút."
Cách kho đạn còn khoảng 1.5 mét, Chu Giác Sơn đưa tay nhét vào
trong túi quần, mắt nhìn phía trước, dẫn đầu đứng vững.
Tại Tư đi theo phía sau anh, giương mắt, lén lút nhìn lão Đàm phía
trước một cái.
Quả nhiên, chân mày đối phương hơi nhăn lại, hai tay nắm chặt móc
khóa, trên mặt tràn ngập hoang mang.
Chu Giác Sơn không muốn nói nhảm, càng không có hứng thú giải
thích nhiều, Tại Tư nhìn tình huống một chút. mỉm cười tiến lên một bước.
"Anh xem lại mình đi, thế nào lại không nói rõ ràng chân tướng sự
việc cho chú Đàm biết." Cô quay đầu, thản nhiên cười một tiếng, "Chú
Đàm, 92G kia của anh ấy vốn là đã dùng rất lâu rồi, đạn đạo [3] xảy ra vấn