chuyện không may, sớm đã tuyệt vọng chạy tới. Chu Giác Sơn đứng ở trên
bậc thang, phóng tầm mắt nhìn lại... Biển người tấp nập, lộn xộn nhốn
nháo, rất nhiều gương mặt anh đều quen thuộc.
Các cán bộ chiến sĩ nhìn thấy Chu Giác Sơn, an lòng, theo bản năng
liền tràn qua bên này.
Miêu Luân và A Đức, A Chính phụ trách duy trì trật tự, bác sĩ Trần
đứng ở trước nhất, "Chu đoàn trưởng, xe cứu hỏa không vào được núi!"
"Tôi biết, trong gara của quân khu có năm xe bồn chở nước nông
nghiệp dự phòng, tìm người lái ra, còn có súng nước và pháo nước [3], lại
thêm một máy bơm nước, những thứ như vậy đều có thể sử dụng."
[3] Pháo nước: là một thiết bị bắn ra dòng nước tốc độ cao. Thông
thường, một khẩu pháo nước có thể cung cấp một khối lượng nước lớn,
thường là hàng chục mét. Chúng được sử dụng trong chữa cháy, rửa xe kích
thước lớn, kiểm soát bạo loạn và khai thác mỏ.
Có binh sĩ còn đưa ra vấn đề, "Thế nhưng lửa quá lớn, sợ rằng sắp
cháy tới rừng cây trên núi."
"Vậy thì tìm thêm năm trăm binh lính đào mương phòng hỏa, xây
tường phòng hỏa!"
Sau khi trải qua sự kiện Khang tẩu lần trước ở thị trấn Daren, Chu
Giác Sơn đã rất có kinh nghiệm ứng phó với hỏa hoạn cháy rừng.
Thế lửa càng lúc càng lớn, tìn huống vô cùng cấp bách, một giây cũng
không thể trì hoãn, Thang Văn và Phùng Lực vội vàng tổ chức nhân lực,
chia thành các tiểu đội, dựa theo chỉ thị của Chu Giác Sơn, nhanh chóng bắt
đầu hành động.