QUÂN NHÂN TRONG KHÓI LỬA - Trang 688

Phùng Lực và Thang Văn không biết làm sao, cùng tiến lên khuyên

nhủ, “Ngài mau trở về thôi.”

“Đều tm không được quản tôi!”

Chu Giác Sơn lạnh lùng quát lên, cả người kiệt sức, cả đêm không

ngủ.

Mãi cho đến sáng sớm ngày hôm sau, sau khi anh gõ cửa vô số ngôi

nhà, có một đứa bé bốn năm tuổi ở trại Hurai vô tình nói lỡ miệng, “Không
phải một chị gái, là hai chị gái.”

Cha mẹ của đứa bé liền vội vàng che miệng con mình lại.

Chu Giác Sơn kéo đứa bé qua, ngồi xổm xuống, “Hai chị gái đi đâu

rồi?”

“Bị người lái xe mang đi rồi.”

“Xe như thế nào?”

“Có lều vải rất lớn màu xanh lá cây, rất cao, rất rộng.”

Chu Giác Sơn lập tức đứng thẳng lên, chỉ huy Phùng Lực và Thang

Văn, “Hỏi xem trong quân khu có bị mất chiếc xe jeep nào không, dựa theo
định vị theo dõi của GPS, nhanh!”

Mấy người trở lại quân khu, muốn loại bỏ từng chiếc xe không ở trong

phạm vi, cũng cần một khoảng thời gian nhất định.

Sau hai tiếng đồng hồ, sáng sớm, dưới bầu trời Nam Shan nổi lên chút

mưa nhỏ mịt mù, tháng 12 dương lịch, rõ ràng là một quý mát mẻ ở
Myanmar, nhưng chẳng biết tại sao, mưa năm nay, lại rõ ràng nhiều hơn
năm trước một chút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.