QUÂN NHÂN TRONG KHÓI LỬA - Trang 69

Cô đỏ mặt, cúi đầu, hoang mang đem áo lót mặc vào.

Chu Giác Sơn lơ đễnh, vịn đầu gối đứng lên. Người phụ nữ trước mắt

cả người vừa bẩn vừa ướt, băng gạc trên tay đều bị nước sông làm tuột ra,
băng gạc nhuốm máu rũ xuống một đống đất cát bẩn thỉu, bọt sóng lạnh
băng vỗ vào bờ, cô lại lạnh đến mức cả người run lập cập, điều duy nhất
đáng ăn mừng là vết thương trên tay cô tạm thời ngừng chảy máu.

Quanh đây cũng chỉ có hai người bọn họ.

Hắn lại nhìn cô một cái, xoa bóp mi tâm, áo quân phục cởi ra trên

người mình phơi cũng gần khô, ném tới trước mặt cô, "Người của tôi đang
đến, kiên trì thêm chút nữa, hôm nay sẽ dừng chân ở thôn trại phụ cận."

Chu Giác Sơn móc ra cái bật lửa, một mình đi đến chỗ xa xa, Tại Tư

quay đầu nhìn hắn, diện tích bãi bùn trải rộng mênh mông, một mình hắn
bước chậm ở trên bờ cát, thật giống như một con sư tử rời xa bầy đàn đi
tuần tra ở địa phương xa lạ.

Cô cau mày, nắm áo khoác trên đất, "Không đi sao?"

"Đi?"

"Chúng ta vừa mới bị người mai phục." Mắt thấy Chu Giác Sơn càng

đi càng xa, Tại Tư cũng đứng dậy theo, cô vịn ở tảng đá ngầm ven sông ho
khan hai tiếng, vừa suýt chết đuối, cổ họng cô còn chưa thoải mái.

Ước chừng mười phút trước, ở một chỗ khác trên bờ sông, cô cùng

hắn mới trải qua một trận tập kích bất ngờ bằng hỏa lực mạnh, Chu Giác
Sơn là quân nhân, hẳn là phải rõ hơn cô chứ, sắp xếp bom mìn dày đặc
chính xác như thế, tuyệt đối không phải là chuyện ngoài ý muốn.

"Nếu không có thương vong, chúng ta nên mau chóng rời khỏi đây..."

Bản năng nghề nghiệp nói cho cô biết, trước tiên họ nên rút lui khỏi nơi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.