QUAN TRƯỜNG HỦ BẠI - Trang 146

Đường Hội Thanh không có hứng thú tranh luận với Chương Hàm

Uẩn. Có điều những cảm nhận của vợ ông về mối giao tiếp xã hội
khiến ông cũng phải suy nghĩ lại. Ông bỗng cảm thấy chốn quan
trường thật là bạc bẽo, có rất nhiều mối quan hệ vốn đơn thuần,
trong sáng nhưng vào tới đây cũng phải rẽ lối và trở nên vô cùng
phức tạp.

Lúc này, từ sâu trong đáy lòng mình, Đường Hội Thanh cảm thấy

thương tiếc cho Mã Chi Đông. Đồng thời ông cũng tự trách mình,
ban đầu nếu không phải là ông giới thiệu Mã Chi Đông tới Đông
Lạc, ông ấy sẽ không xảy ra chuyện. Đường Hội Thanh vốn muốn
lấy lòng Lí Đại Quốc, không ngờ hôm nay lại thành công cốc. Nghĩ
lại phản ứng của Lí Đại Quốc khi nhận điện thoại, Đường Hội Thanh
lại thấy hoang mang, ông cảm thấy có một nguy cơ nào đó đang
tiến lại gần mình.

Trong vấn đề có nên tham gia lễ truy điệu của Mã Chi Đông hay

không, Đường Hội Thanh đã cân nhắc rất lâu. Mỗi khi có vấn đề
nào lớn xảy ra, Đường Hội Thanh đều bình tĩnh suy nghĩ, đây là thói
quen mà ông rèn luyện đã nhiều năm nay. Cũng chính nhờ thói
quen này mà bao lần ông hóa giải được nguy cơ. Đường Hội Thanh
cân nhắc rất nhiều trong lòng: Nếu đi, ngộ nhỡ sau này Mã Chi
Đông bị phát hiện ra vấn đề gì thì làm thế nào? Nếu không đi, Lí
Đại Quốc biết rồi sẽ nghĩ sao?

Đường Hội Thanh cứ đoán mãi, trong lễ truy điệu ngày mai, hai

nhân vật quan trọng nhất của thành phố Đông Lạc là Dương Bạch
Hề và Lí Thiên Hựu có đi không? Nếu họ đi thì chắc chắn mình
cũng đi. Cho dù là có vấn đề gì thì khi tới Hội đồng Nhân dân, nó
cũng không còn là vấn đề lớn nữa. Trời có sập xuống thì người cao
sẽ đỡ; mưa gió chính trị tới thì đã có Thị ủy và Ủy ban Nhân dân
thành phố gánh vác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.