QUAN TRƯỜNG HỦ BẠI - Trang 169

Vương Tiểu Di thấy thư kí Đàm nói mình đang họp, trong lòng

rất muốn cười, nghĩ bụng cái gã này biết nói dối từ lúc nào vậy.
Vương Tiểu Di cũng không muốn vạch mặt thư kí Đàm. Cả hai đều
làm thư kí cho lãnh đạo, đương nhiên phải hiểu quy củ ở trong đó.
Vương Tiểu Di đáp là cũng chẳng có chuyện gì quan trọng, nếu có
thời gian thì cuối tuần mọi người tụ tập với nhau. Thư kí Đàm bảo
là không có vấn đề gì.

Đường Hội Thanh thấy thư kí Đàm ở trên ngọn núi đối diện thì

biết chắc chắn Dương Bạch Hề cũng có mặt ở đó, vội vàng trốn
vào xe. Ông không muốn Dương Bạch Hề nhìn thấy mình. Đường
Hội Thanh nghĩ bụng, có thể ông đã bị thư kí Đàm nhìn thấy từ lâu.
Khi anh tưởng người khác là con mồi của anh, thực ra anh đã trở
thành con mồi của người khác. Khi anh đứng ở nơi cao nhìn lén
người khác, có thể cũng có người đang ở một chỗ cao hơn nhìn lén
anh. Đường Hội Thanh bất giác cười khổ, con bà nó, cuộc đời con
người thật là nực cười.

Đúng lúc này thì điện thoại của Đường Hội Thanh đổ chuông, là

của Chủ tịch Hiệp hội Chính trị Viên Quốc Phú gọi tới:

- A lô, anh Đường à? Anh đang ở đâu? - Đường Hội Thanh vốn

định nói mình đang trong văn phòng, nhưng lại cảm thấy khi chưa
hiểu rõ ý đồ của Viên Quốc Phú thì nói như vậy không thỏa đáng
lắm, bèn cười ha hả:

- Anh Viên à, anh có dặn dò gì không?

- Anh Đường, anh đừng tưởng trốn trong xe là tôi không nhìn

thấy anh nhé. Tôi đang ở sườn núi đối diện với anh đây, ha ha…
Anh Đường, anh là đồng chí xuất thân từ công tác tổ chức mà từ lúc
nào cũng học theo con đường của một nhà tình báo vậy? - Viên Quốc
Phú nói trong điện thoại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.