QUAN TRƯỜNG HỦ BẠI - Trang 272

minh, biết Đường Hội Thanh đã không còn thích nó nữa, bởi vậy có
vẻ buồn rầu. Đường Hội Thanh không đếm xỉa gì tới nó. Từ khi
Hà Đại Dục bị bắt, con chim sáo này đã bị Đường Hội Thanh thất
sủng, ông nhiều lần định đem nó tặng cho người khác, nhưng
Chương Hàm Uẩn kiên quyết không nghe, bà nói nuôi chim sáo
trong nhà có thể đề phòng chứng trầm cảm tuổi già, Đường Hội
Thanh đành phải chiều theo bà. Có điều ông chẳng bao giờ trêu
chọc con sáo nữa. Con sáo bị thất sủng, bắt đầu không ngừng rụng
lông, bộ lông vũ dày mượt của nó giờ chỉ còn lơ thơ vài cái, mất đi vẻ
đẹp ban đầu. Hiện nay, Đường Hội Thanh thực sự không muốn
nhìn thấy con sáo đó nữa, bởi vì mỗi lần nhìn thấy nó, ông lại bất
giác nghĩ tới Hà Đại Dục, chỉ cần nghĩ tới Hà Đại Dục là ông lại
thấy bực bội và sợ hãi một cách kì lạ.

Chủ nhiệm Hội đồng Nhân dân là một chức vụ rất nhàn nhã,

điều này khiến Đường Hội Thanh cảm thấy khó thích nghi. Nếu
nói theo cách của Chủ tịch Hiệp hội Chính trị Viên Quốc Phú thì
nhàn tới mức khó chịu. Thay vì nói Đường Hội Thanh còn nhớ ánh
hào quang của mình thời làm Phó Bí thư Thị ủy thì chi bằng nói ông
nhớ cái cảm giác an toàn lúc đó. Thời gian gần đây, Đường Hội
Thanh cảm thấy mình càng ngày càng thiếu cảm giác này, giống
như một tòa thành kiên cố bị nhét vào mấy quả bom không biết sẽ
nổ lúc nào.

Cậu em họ Đường Cao Ngật đã ra nước ngoài một thời gian dài

rồi. Về danh nghĩa là đưa con trai ra nước ngoài du học, nhưng trên
thực tế là nghe thấy tin đồn nên âm thầm chuẩn bị con đường
chạy trốn.

Đường Cao Ngật cũng là một tâm bệnh trong lòng Đường Hội

Thanh. Đường Cao Ngật kinh doanh nhà cửa, đất đai ở Đông Lạc đã
bao nhiêu năm, luôn luôn được Đường Hội Thanh bảo vệ. Đêm Hà
Đại Dục bị song quy, Đường Hội Thanh gọi điện thoại cho Đường Cao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.