QUAN TRƯỜNG HỦ BẠI - Trang 451

Một hôm, Ôn Lệ Lệ đi làm quên khóa ngăn kéo đặt lá thư. Quả

Quả phát hiện ra bí mật trong đó.

Khi Quả Quả đọc xong bức thư và bút kí của bố, cô bé đau đớn

khóc nấc lên. Bởi vì Quả Quả biết cái chết của bố có liên quan tới
mình, nếu mình không mắc căn bệnh kì quái đó, bố sẽ không vì
vậy mà phải đi vay tiền, bố cũng sẽ không nhảy lầu tự sát.

Ngày trước mẹ vẫn giấu Quả Quả, nói là khi bố làm vệ sinh

trong văn phòng, không cẩn thận bị ngã xuống. Thực ra khi ở
trường, cô bé đã nghe các bạn học bàn tán về bố mình, có bạn nói
bố cô bé là một tham quan, sợ tội nên tự sát. Quả Quả khi đó đã
đánh nhau với bạn, cô bé cảm thấy người bạn đó đang sỉ nhục bố
mình. Giờ đây cô bé đã biết chân tướng sự việc. Quả Quả mặc dù là
con một, là viên ngọc trong tay bố mẹ, nhưng bố luôn yêu cầu rất
nghiêm khắc với cô bé, không bao giờ chiều chuộng. Nhất là trong
khoảng thời gian bị bệnh, Quả Quả càng hiểu nhiều chuyện hơn,
dường như cô bé đã lớn lên chỉ trong phút chốc.

Quả Quả đọc bức thư, biết bố không phải là tham quan. Trong

lòng Quả Quả, bố mãi mãi là một người bố tốt, là tấm gương để
cô bé học tập.

Quả Quả suy nghĩ rất lâu, rồi cô bé muốn chứng minh bố là

một người tốt! Cô bé không hề bàn bạc với mẹ, tự mình giao bức
thư cho một chú phóng viên ở Đài truyền hình. Trong lòng cô bé,
phóng viên là người chủ trì công đạo.

Phóng viên Đài truyền hình phỏng vấn Mã Quả Quả, hỏi cô bé

có nguyện vọng gì. Quả Quả đáp:

- Hi vọng chú phóng viên có thể giúp cháu, xem có ai muốn làm

quảng cáo, cháu muốn đóng quảng cáo cho người khác để kiểm
tiền trả nợ cho bố.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.