QUAN TRƯỜNG HỦ BẠI - Trang 63

giây trôi qua mà dài như hàng thế kỉ. Cuối cùng, Lí Đại Quốc
trầm giọng nói một câu:

- Tôi tin Thị ủy của thành phố Đông Lạc sẽ xử lí tốt việc này. -

Sau đó ông cúp điện thoại.

Gọi điện thoại xong, Đường Hội Thanh vẫn ngồi im, một hồi lâu

không nói năng gì, ông bóp trán, lúc này mới biết trán mình lấm
tấm mồ hôi. Nghĩ lại câu nói của Lí Đại Quốc, tại sao đột nhiên
ông ấy lại nói mấy chữ “Thị ủy của thành phố Đông Lạc”? Có phải
là có ý gì khác không? Vừa nãy Lí Đại Quốc im lặng mãi, rốt cuộc là
có ý gì với ông không? Hay là vì quá đau buồn? Có điều sự bình
tĩnh của Lí Đại Quốc khiến ông thấy sợ, thường thì sự bình tĩnh
quá độ là biểu hiện của một sự bùng phát đáng sợ hơn. Chẳng nhẽ Lí
Đại Quốc đã biết tin về cái chết của Mã Chi Đông từ trước?
Nhưng thế thì ai thông báo cho ông ta? Lí Đại Quốc đã đóng góp
cho tỉnh Đông Hải cả một đời, chắc chắn cũng có tai mắt ở Đông
Lạc. Đường Hội Thanh bỗng dưng nhớ ra, ông Lí cũng không hề nói
là có đích thân tới Đông Lạc hay không.

Chương Hàm Uẩn pha một ấm trà xanh mang vào, quan tâm hỏi

rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Đường Hội Thanh do dự một lát,
rồi nhẹ nhàng nói là Mã Chi Đông chết rồi.

- Cái gì? Chi Đông chết rồi! Sao lại chết? - Chương Hàm Uẩn

vừa nghe đã giật nảy mình. - Chả trách mấy con mèo chết tiệt đó cứ
kêu mãi!

Do nhà ở trên tỉnh nên thi thoảng buổi tối Mã Chi Đông lại tới

nhà họ Đường ngủ một đêm, bởi vậy cũng rất quen thuộc với
Chương Hàm Uẩn. Chương Hàm Uẩn nghe nói Mã Chi Đông nhảy
lầu, mặt lập tức biến sắc, quan tâm hỏi Đường Hội Thanh:

- Cái chết của Chi Đông có ảnh hưởng tới anh không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.