QUỶ ẤN - Trang 243

thương đã được cầm máu, tôi cũng cho cậu nhà uống ” Ích Huyết Hoàn “,
vài ngày tới chỉ cần nghỉ ngơi, tẩm bổ là sẽ khỏe lại thôi.

Dìu Phển lên giường, để nằm cạnh Thước, thầy Lương bắt mạch cho
Thước, lát sau thầy Lương nói :

— Đúng là thập tử nhất sinh, chậm chút nữa thì dù có uống thuốc giải độc
cũng khó mà cứu nổi.

Ông Mừng hỏi :

— Nó sẽ sống chứ bác…?

Thầy Lương mỉm cười :

— Tất nhiên rồi, nhưng thể trạng của Thước yếu hơn cậu nhà, hơn nữa suốt
quãng thời gian qua đã chịu không ít giày vò. Muốn tỉnh lại chắc không
dưới 5 ngày nữa đâu. Tạm thời ngải độc trùng đã được giải, mạng của cậu
ta đã được cứu. Nhưng có một điều mà tôi lo lắng…

Ông Mừng hỏi tiếp :

— Là điều gì vậy bác…?

Thầy Lương đáp :

— Đó là tâm bệnh, tôi chưa biết nguyên nhân vì đâu cậu ta bị bỏ ngải độc
trùng, nhưng những ngày tháng sống điên dại, mất hết tất cả với cậu ta sẽ là
một ký ức đau đớn, mãi in sâu vào tâm trí. Và còn 1 điều này nữa, tôi đã
biết vì sao trúng ngải trùng độc mà hơn 1 năm qua cậu ta vẫn còn sống mà
trong khi đó với người khác, chắc chắn đã chết rục xương rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.