QUỶ ẤN - Trang 253

Phển tròn mắt sửng sốt :

— Thật….thật….hả bố…?

Ông Mừng khẽ gật đầu, nhưng nét mặt ông buồn bã, ông nói :

— Đó là sự thật, và còn một sự thật nữa…..Ông nội mày tìm được vàng,
nhưng bố chỉ ước gì ngày đó ông không đem vàng về. Lúc đầu bố cũng
không tin, nhưng dần dần, từng người, từng người, những ai lặn lội vào
rừng sâu tìm vàng năm đó, những ai phút chốc trở nên giàu có một cách bất
thường……Tất cả cứ thế thay phiên nhau chết, tựa như một lời nguyền của
thần rừng, kẻ nào lấy vàng, kẻ đó sẽ phải trả giá bằng mạng sống. Vậy nên
bố tin cái truyền thuyết kia không hoàn toàn là hư cấu. Có những nơi mà
con người thực sự không nên đặt chân đến.

Thầy Lương hỏi Thước :

— Vậy rồi đội của cậu có tìm được ngôi làng đó hay không…?

Thước trả lời :

— Chúng tôi đã đến đó, nhưng nếu như nói chúng tôi tìm được ngôi làng
thì không phải. Bởi dù miệt mài tìm kiếm hơn nửa năm trời, thậm chí đã đãi
được vàng bụi nhưng không thấy ngôi làng nào cả. Khoảng thời gian ấy với
chúng tôi thực sự khó khăn, khi ra đi ai cũng nghĩ sẽ tìm được vàng, nhưng
hơn nửa năm, thứ chúng tôi có được chỉ là bụi vàng. Sức người có hạn, mọi
thứ chuẩn bị đem theo cũng đến lúc cạn kiệt. Dù không ai muốn, nhưng
chúng tôi cũng đành phải lựa chọn quay về khi đã đi đến giới hạn sau 1
tháng nữa. Thế rồi, ngay trong lúc cùng quẫn, thất vọng, chán nản nhất thì
cái hi vọng chết tiệt ấy đã đến với chúng tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.