QUỶ ẤN - Trang 315

Phển không hỏi nữa, nhưng lần đầu Phển nghe nấu cháo mà lại cho thêm vị
thuốc. Cũng chẳng ảnh hưởng gì, ăn xong bát cháo cũng là lúc Phển thấy
mắt díu lại, mặc dù Phển chỉ vừa mới ngủ dậy, lại thêm phía đối diện, ông
Mừng cứ giả bộ đưa tay lên miệng ngáp ngáp, rồi vươn vai khiến cho cơn
buồn ngủ của Phển đến lại càng nhanh hơn.

Phển nói :

— Sao…tự nhiên con buồn ngủ quá…bố ạ…..Quái nhỉ, chỉ vừa mới ngủ
dậy xong….

Ông Mừng ngáp ngắn, ngáp dài :

— U oa…oa…..Bố mày cũng thế, chắc do thức đêm nên vậy….Thôi mày
buồn ngủ lại đi ngủ đi, để đó bố dọn cho. Xong bố cũng đi ngủ luôn đây.

Không chịu được nữa, Phển lảo đảo bước vào trong buồng, vừa đặt lưng cái
là lại ngủ mê man luôn. Ông Mừng đứng ngoài cửa nhìn thằng con ngáy
khò khò, ông xuýt xoa :

— Ghê thật, chỉ với một chút thảo dược mà bác Lương đưa, nó đã ngủ như
chết……Này mà đứa nào nó dùng đi ăn trộm chắc vét sạch cả nhà cũng
không ai biết gì quá. Con ơi, mày còn non và xanh lắm, mày tính giấu bố
chỗ ở của bà thầy bói kia, nhưng mày lại lỡ nói ra tên thằng bạn đã dẫn mày
đến gặp bà ấy….Khà khà khà, thằng Đông con nhà ông Chiêm chứ gì….?
Lần này bố sẽ cứu mày, chứ để mày đi yêu thằng Hiên kia thì chắc tao chết
mất.

Đã có thông tin về bà thầy bói ” xúi dại ” con ông bày trò bắt ma, nhớ lời
thầy Lương dặn, phải xác định người bỏ bùa càng sớm càng tốt, ông Mừng
rời khỏi nhà để đi tìm Đông ( bạn của Phển ). Tất nhiên chẳng khó khăn gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.