QUỶ ẤN - Trang 516

Lão Xèng trả lời :

— Hai người này đi đến đây thì không tìm được chỗ ngủ nên ta mời họ về
nhà, họ không phải người xấu…..Còn…còn 1 chuyện nữa, đó là….trong
hai người, có một người trở về từ sâu bên trong khu rừng……Và người này
còn nói đã đặt chân đến ” làng sương mù “.

Nghe xong lời của lão Xèng, Bảo sững sờ đến rơi cả chiếc balo đang đeo
trêи vai xuống đất. Nhìn chằm chằm vào thầy Lương cũng như Thước,
trong khoảnh khắc, Bảo đã mất bình tĩnh, Bảo lao tới túm chặt vai Thước,
Bảo hỏi dồn dập :

— Là ai…? Ai trong hai người đã đến ” làng sương mù ” ? Là cậu…? Là
ông…? Ngôi làng đó thực sự có tồn tại phải không….?

Lão Xèng kéo Bảo ra, lão Xèng nói :

— Kìa, cậu phải bình tĩnh lại…Cậu đang làm họ sợ đấy……

Nhìn ánh mắt Bảo, Thước cảm thấy Bảo có chút gì đó giống với Khuông,
khi nhắc đến ” làng sương mù “, dường như Bảo đã quá sốt sắng.

Thước nói :

— Là tôi, tôi là người sống sót trở về từ ” làng sương mù “. Có vẻ như anh
cũng đang đi tìm ngôi làng đó phải không….?

Bất chợt Bảo rưng rưng nước mắt, Bảo gật đầu lia lịa. Mặc dù chưa biết lời
nói của Thước có thật hay không..? Nhưng suốt 1 năm qua, đây là lần đầu
tiên có người đồng tình với Bảo rằng ngôi làng đó có tồn tại. Một điều gì
đó đồng cảm, giúp cho ý chí trong Bảo đang ngày càng yếu ớt thì nay bỗng
dưng bùng cháy trở lại. Bởi vậy, quá xúc động nên Bảo khóc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.