QUỶ ẤN - Trang 661

— Duyên đến sẽ tự đến, vạn vật trêи đời đều có một thứ gọi là cơ duyên, ta
cũng chỉ đóng vai trò như một người chuyển lời mà thôi. Nói ra được
những lời này, chứng tỏ trong lòng cậu cũng đã nghĩ thông suốt. Cho dù tới
đây xảy ra chuyện gì, hãy cố gắng sống sót trở về.

Bảo cúi đầu cảm tạ thầy Lương, tranh thủ nấu chút đồ ăn trước khi trời
sáng, một đêm trôi qua yên bình, không có chuyện gì xảy ra cả. Trời vẫn
còn mờ hơi sương, sự im lặng trong hang bị phá vỡ bởi tiếng….

“ Rắc….Rắc….”

“ Hự “

— Khà khà khà, các người tính buộc chết tôi phải không…?

Tiếng những thanh nẹp bị lão Xèng gồng người bẻ gãy, khẽ mở mắt, thầy
Lương nhìn lão Xèng nói :

— Xem ra lão trâu bò hơn cả tôi dự tính. Chậc, nhìn lão chắc chẳng ai dám
nói, ngày hôm qua suýt chút nữa thì lão đi gặp diêm vương đâu nhỉ….?

Bảo cũng tỉnh dậy, thấy lão Xèng đứng sừng sững trước mặt mình, Bảo
mừng đến rơi nước mắt, nhưng nhanh chóng, Bảo quay mặt đi để không ai
nhìn thấy mình khóc, thầy Lương nhìn lão Xèng gật đầu, lão Xèng nói :

— Mặc dù mê man, nhưng tôi vẫn có thể nghe thấy những gì mọi người
nói. Cảm ơn mọi người, mạng sống của tôi là do mọi người cứu. Sau này,
tính mạng của tôi cũng là của mọi người.

Đúng lúc ấy, Thước vươn vai tỉnh dậy, miệng vẫn còn ngáp ngáp, thầy
Lương chỉ tay vào Thước rồi nói :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.