"Tôi không phải là người giỏi giao tiếp, quan hệ giữa tôi cùng đồng
nghiệp cũng không phải là hòa hợp, nhưng rất khó tin là bọn họ sẽ bởi vậy
mà nghĩ biện pháp nguyền rủa tôi."
"Ừm. . . Trải qua mọi người nhắc nhở, thật ra tôi cũng nhớ tới một
việc, nó khả năng có liên quan đến thần bí học."
"Việc gì?" Klein cùng Talim tinh thần đồng thời rung lên.
"Ở trước khi liên tục gặp xui xẻo, tôi phụ trách một bệnh nhân, đó là
một đứa bé không đến mười tuổi, nó cực kỳ đáng thương, bởi vì một ít vấn
đề, cần cắt đi chân trái." Alan đẩy mắt kính viền vàng, nhớ lại, "Tôi vừa
mới thành cha chưa bao lâu, đối với đứa bé gặp bất hạnh luôn tràn ngập
đồng tình, mỗi lần kiểm tra phòng bệnh đều sẽ nói chuyện vài câu với nó,
cổ vũ nó, an ủi nó."
Dừng một chút, Alan nói càng thêm thông thuận:
"Tôi nhớ đó là một ngày trước khi nó giải phẫu, tôi lại đi phòng bệnh
tìm nó, nó quả thật khá là bất an, đang chơi bài Tarot, đây là vật phẩm khi
nó nhập viện đã mang theo, thậm chí không cho phép người nhà của nó lấy
đi."
"Tôi vì để nó thả lỏng xuống, nên đã cùng nó chơi bói toán bài Tarot."
"Lúc ấy, tôi lấy ra một lá bài, là 'Bánh xe vận mệnh' quay ngược."
"Đứa bé kia liền nhìn tôi, cười đến thực tinh thuần thực vô tà nói: "
"Bác sĩ, vận may của ông sẽ kém đi đó."
"Bác sĩ, vận may của ông sẽ kém đi đó. . ." Talim hít vào một hơi nói,
"Tôi sao cảm thấy cảnh tượng nói những lời như vậy, làm cho thân thể tôi
có chút rét run. . . Đứa bé kia sau đó chết ở trên bàn phẫu thuật sao?"