rất khó kiên trì. Mà ngươi trúng độc đã lâu, muốn trừ đi Vong Tình, phải
ngâm mình ở đây chín chín tám mốt ngày.”
“Chín chín tám mươi mốt ngày? Đây chẳng phải là hai tháng?” Phượng
Thương quay đầu lại, nhìn Mộ Dung Thất Thất cách đó không xa, có chút
không lỡ cùng nàng tách ra lâu như vậy, nhưng là vừa nghĩ tới nếu không
giải độc, mình cuối cùng sẽ quên mất Mộ Dung Thất Thất, Phượng Thương
dứt khoát gật gật đầu, “Tốt! Ta đáp ứng ngươi! Bất quá, ta có thể nói
chuyện với nương tử chút hay không? Nàng đang mang thai, ta sợ nàng lo
lắng!”
“Đwocj!” Thái Hư chân nhân gật đầu, đưa mắt nhìn Phượng Thương đi
tới bên cạnh Mộ Dung Thất Thất.
Nhìn đến Phượng Thương, lão đầu một mực nhớ lại nữ tử trong trí nhớ
mình —— Quân Lan Tâm. Quân Lan Tâm là sư muội của hắn. Năm đó,
nếu không phải Quân Lan Tâm bị chọn trúng, bị đưa đi Đông Lỗ quốc làm
hoàng hậu, bọn họ có thể đều có một bắt đầu mới. . . . . .
Lan Tâm, ngoại tôn của nàng, ta sẽ chiếu cố thật tốt!
Chờ Phượng Thương lần nữa tới đây, Thái Hư chân nhân hướng hắn
cười một tiếng, “Đã giao đãi rõ ràng? Ngươi yên tâm, ta sẽ cho Già Lam tới
báo tin tức mỗi ngày cho ngươi! Tám mươi mốt ngày rất nhanh sẽ đi qua,
đến lúc đó trừ đi thai độc, ngươi cũng sẽ không nữa bị vong tình quấy nhiễu
rồi!”
“Cám ơn !”
Không đợi Thái Hư chân nhân nói cái khác, Phượng Thương nhảy xuống
từ trên thác nước, trực tiếp chìm vào đầm sâu.
“Uy, ta còn chưa nói hết đây! Thật là một tiểu tử nóng tính!” Thái Hư
chân nhân đi xuống nhìn lại, chỉ thấy một mảnh bọt nước dâng lên, Phượng