Ba oa nhi vì Phượng Hoàng lớn lên giống ai mà ồnào , Phượng Thương
dùng tay ra hiệu"Xuỵt" đối với bọn họ.Nhìn lại lần nữa, Phượng Thất Thất
mặt mỉm cười đã ngủ rồi, sinh con thật sự là quá mệt mỏi, nàng vô cùng
mệt mỏi, lúc này tựa vào trong ngực Phượng Thương, nhắm mắt lại nghỉ
ngơi.
Thấy Phượng Thất Thất ngủ, ba huynh đệ học bộ dạng của Phượng
Thương, dùng tay ra hiệu chớ có lên tiếng.
"Chúng ta đi ra ngoài trước đi! Chờ mẹ khỏe lại, chúng ta trở lại!"
Phượng Kiêu là đại ca, đối với hai đệđệ"Phát hiệu lệnh" . Nếu là bình thời,
Long Dận Kỳ vàLong Dận Lân nhất định sẽ cùng kêu lên phản đối, nhưng
lần này ba huynh đệ khó tìm được điểm giống nhau, đều rón ra rón rén mà
thẳng bước đi ra ngoài, sợđánh thức Phượng Thất Thất.
Thấy ba giờ thân ảnh rời đi, nhìn đến hai người một lớn một nhỏ hai
người, Phượng Thương mỉm cười, ở trên trán Phượng Thất Thất hôn
xuống."Cám ơn nàng, ta yêu nàng ——"
Cám ơn nàng cho ta một gia đình ấm áp, cám ơn nàn sinh hạ cho ta bốn
hài tử hoạt bát đáng yêu, cám ơn nàng ở bên cạnh ta, yêu ta, khích lệ ta,
ủng hộ ta, cám ơn. . . . . . nàng tất cả!
Mười lăm năm sau, hoàng cung Bắc Chu quốc, bởi vìcả gia đình Nhiếp
Chính Vương đến, mà vô cùng náo nhiệt.
"Trời ạ! Ngài ấy rất đẹp trai!" Các cung nữ tụ tập thành tốp ba tốp năm,
đánh giá nam tử mặc y phục màu tím nơi xa đi tới. Nam tử này bất quá hai
mươi tuổi, nhưng một thân tiên khí, tóc đen dài không có vấn lên mà để
xõa, một đôi mắt lạnh lẽo, đem thế giới của mình cách ly cùng với người
khác, cộng thêm một thân y phục màu tím xa hoa, cùng một khuôn mặt tinh
sảo e rằng không thể soi mói, khiến cho cung nữ vây xem kinh hô liên tục .