QUỶ VƯƠNG THỨ PHI- TOÀN HỆ TRIỆU HỒI SƯ - Trang 162

Ánh mắt kia tuyệt đối ẩn chứa sát ý mãnh liệt.

Không chờ Tử Diễm mở miệng, Liễu Hồ Nguyệt liền nói ra nghi ngờ

trong lòng: “Sư phụ, ta nhớ tới một chuyện.”

”Chuyện gì?” Tử Diễm tò mò hỏi.

”Ngốc tử kia rất kì lạ. Sáng sớm nay, thời điểm ngốc tử kia nhìn

Phượng Dật Thần thì trong mắt chứa sát khí. Người nói xem một ngốc tử
dùng ánh mắt giết người như thế để nhìn người khác sao?” Tuy rằng chợt
lóe lên rồi lập tức biến mất, thậm chí không để người khác nắm bắt được.
Trước kia nàng là sát thủ, ánh mắt thâm độc như vậy làm nàng nhớ đến một
màn trước khi chết. Sau khi nam nhân nàng yêu thương đến được Long
tháp, trong mắt xẹt qua sát ý. Lúc đó nàng còn tưởng mình nhìn nhầm, liền
vứt "ảo giác" ấy ra sau đầu. Đến khi nàng xoay người lại đã bị hắn bóp cổ,
hung hăng đâm một dao. Bởi vậy, nàng đặc biệt mẫn cảm với ánh mắt như
vậy của Phượng Dật Hiên, thậm chí còn có cảm giác muốn trốn chạy. Nàng
rất hoài nghi hắn giả ngu, hắn không phải ngốc tử thực sự.

”Giả ngốc!” Tử Diễm thốt ra hai chữ làm lòng nàng xao động mãnh

liệt, càng thêm khẳng định ý nghĩ trong lòng. Tử Diễm lại nói: “Nếu là giả
ngốc, người đó rất nguy hiểm. Vi sư không nhìn ra tu vi của người đó.”

Không nhìn ra, thông thường chỉ có hai loại tình huống: thứ nhất, thực

sự là phế vật; thứ hai, tuyệt đối là cao thủ trong cao thủ. Tử Diễm và Liễu
Hồ Nguyệt tin tưởng vào khả năng thứ hai hơn.

”Hừ, mặc kệ hắn có giả ngốc hay không, chỉ cần dám chơi ta, ta liền

không dễ tha thứ.” Liễu Hồ Nguyệt nói xong, nhục cầu trong tay nàng phát
ra tiếng kêu như mèo con, nhưng nghe kĩ lại không giống. Nó ăn uống no
nê sảng khoái, nhưng lại gây cho nàng cả đầu nghi ngờ, thậm chí còn có ý
nghĩ vứt bỏ nó.

”Ngươi muốn bỏ rơi nó?” Tử Diễm hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.