bước vào viện của nàng, thường xuyên nhìn thấy nàng cừa đánh vừa mắng
hạ nhân, rất nhiều nữ quyến bên trong Liễu phủ đều rời đi bởi vì nàng."
Nói đến đây, thật lâu sau đó Liễu lão phu nhân cũng không mở miệng
nói chuyện tiếp. Liễu Hồ Nguyệt cũng tinh tế hiểu lời nói của Liễu lão phu
nhân.
Bạch Linh vì mang thai Liễu Hồ Nguyệt mới thay đổi tính cách, rõ
ràng nguyên nhân chính là vì một người. Nhưng Liễu Hồ Nguyệt trước
nghĩ sau suy đều cảm thấy lý do có thể làm Bạch Linh thay đổi tâm tính
không nhiều lắm, bởi vì phụ thân nàng đối với Bạch Linh vô cùng tốt, bà
không lý do oán giận phụ thân của nàng, vậy là vì sao?
"Nương ta... Là kỹ..."
"Đùng ——" Liễu lão phu nhân đột nhiên giận dữ bàn, đánh gãy lời
nói của Liễu Hồ Nguyệt: "Nương ngươi là vũ nữ."
Sắc mặt Liễu lão phu nhân cực kỳ khó coi. Nói Bạch Linh là kỹ nữ,
chính là đang mắng không riêng gì Bạch Linh, Liễu gia bọn họ cũng không
phải không quan hệ. Tuy rằng vũ nữ so với kỹ nữ dễ nghe hơn nhưng thời
điểm Bạch Linh nhập phủ, vẫn đầy đủ một thân hoàn bích, đây là khác biệt.
Liễu lão phu nhân không cho phép người kia khen chê Liễu gia như
vậy, Bạch Linh dù sao từng là nữ nhân của Liễu Tường Phong, mà nữ nhi
của nàng Liễu Hồ Nguyệt còn mang họ Liễu.
"Nương ngươi là dân chạy nạn lưu lạc đến Liên Vân Thành, bị đoàn
vũ cơ Liên Vân Thành thu lưu. Bất quá, sau khi nương ngươi mất tích,
đoàn vũ cơ kia sau một đêm liền tan tác, cà một đoàn người cũng cùng
nhau mất tích. Cha ngươi không tìm thấy nương ngươi, liền tự phế đi khí
mạch, nếu không phải ta kịp thời trở về, cha ngươi dù còn sống cũng sợ đã
là một phế nhân."