nhìn chằm chằm vào thông đạo tầng thứ nhất, luôn chờ đợi, đợi nửa canh
giờ, còn không thấy bóng dáng vật nhỏ kia, hắn cũng nóng nảy.
Liễu Hồ Nguyệt chậm rãi mở mắt, bởi vì tu luyện mà cái trán của nàng
toát ra một lượng mồ hôi lớn. Đại khái là mấy ngày nay nàng tu luyện quá
mức làm thân thể của nàng có chút ăn không tiêu.
Nàng ngừng lại, nhìn phía mấy tầng lầu, mày cũng không khỏi nhíu
mày: "Sư phụ, ngươi thật xác định ngươi nhớ không lầm?"
"Không, tuyệt đối không, vi sư đã ghi chép lại toàn bộ quy củ Long
tháp này, không tin, ngươi mở ra nhìn xem." Tử Diễm vì để cho yêu nghiệt
đồ nhi của mình tin lời, lập tức giống như hiến vật quý, đembản “nhật ký
những nguy hiểm Tử Diễm đã trải qua” lấy ra, mở ra phần quỷ của của
Long tháp đã ghi lại.
Liễu Hồ Nguyệt nhìn vài lần, xác định sư phụ Tử Diễm của nàng nhớ
không lầm, cũng cảm thấy kỳ quái: "Tên kia... Đi vào lâu như vậy, rốt cục ở
bên trong làm cái gì?"
Nhục cầu liên tiếp đối nghịch cùng nàng, điều này làm Liễu Hồ
Nguyệt nổi lên tò mò với nhục cầu.
"Nhục cầu kia đến cùng là cái gì vậy? Sư phụ, ngươi kiến thức rộng
rãi, hẳn là có thể hiểu biết đại khái vật nhỏ kia là giống gì đi." Liễu Hồ
Nguyệt hỏi.
Nàng tuyệt không tin nhục cầu chỉ là một tiểu sủng vật.
Ngay lúc nàng nổi lên lòng tò mò với nhục cầu, tầng thứ nhất Long
tháp đột nhiên nổi lên ánh sáng vàng chói mắt...