Mỗi quốc gia đều có lá bài bí mật. Nếu có hai lá bài thì một là để
ngoài sáng, lá bài còn lại đặt trong bóng tối. Lá bài Liễu gia ở ngoài sáng,
mà lá bài trong tay Phượng Hạo Quân là ở trong tối. Cho dù Lam gia có
phát triển hơn nữa cũng không thể chống đối hoàng thất. Cho nên, đối với
Ngốc vương này, các đại gia tộc sẽ lựa chọn nhường nhịn. Ai bảo hắn là
hoàng tử mà hoàng thượng Thiên Thủy quốc sủng ái nhất chứ?
Lúc này, Bạch gia chủ đứng lên, cười cười khuyên: "Phượng vương
gia, nói đùa, nói đùa thôi. Chúng ta không hề có ý nghĩ lôi người nhà
nương tử của người xuống đài."
"Ngươi cũng gạt người. Ngươi là người xấu nhất xấu nhất xấu nhất
trong người xấu." Phượng Dật Hiên nhe răng trợn mắt với Bạch gia chủ,
chỉ vào Lam gia chủ. Đột nhiên hắn vỗ một phát lên đầu Bạch gia chủ.
Bạch gia chủ không đề phòng nên hét to một tiếng: "Vương gia..."
Phượng Hạo Quân vỗ bàn, hạ giọng hét lên: "Hiên nhi, mau dừng tay."
Một đám cung nữ chạy đến, kéo Phượng Dật Hiên về bên cạnh Liễu
Hồ Nguyệt. Liễu Hồ Nguyệt lạnh nhạt liếc hắn: "An phận một chút!" Kỹ
thuật diễn xuất của hắn làm nàng suýt chút nữa cho rằng hắn thực sự là kẻ
ngốc, trình độ cao siêu. Có điều, nàng cảm thấy rất thích thú, đặc biệt là lúc
nhìn
thấy
vẻ
mặt
cam
chịu
của
hai
gia
chủ
kia.
HoàngNgọcTửBăng@diễnđànLêQuýĐôn.
Liễu lão phu nhân không chút lưu tình, thở khẽ: "Hai vị gia chủ muốn
cho người Liễu gia xuống đài ư? Vậy chẳng hay hai vị muốn làm Liễu gia
chúng ta xuống đài như thế nào?" Liễu lão phu nhân quyết đoán giữ vững
Liễu gia. Các gia tộc khác cũng phải nhường nhịn bà.
Lam gia chủ nghe bà hỏi như vậy, vẻ mặt không nén nổi giận, trái lại
khiến hắn như một kẻ đại ác. Bạch gia chủ đứng thẳng lên: "Nghe nói Liễu
gia chủ đã rời khỏi. Nghi thức kiểm tra và nghi thức trưởng thành sẽ diễn ra