RẠP XIẾC ĐÊM - Trang 390

“Ta đã nghĩ là lão già chơi vố này để chuyển cảnh. Tên học trò của lão rõ

ràng to mồm đòi tự làm, nhiều đến độ ý tưởng về chuyện đó đã ghim vào
đầu Chandresh, tất cả cơn tức giận ấy đã lẻn vào tiềm thức của ông ta. Tất cả
những gì ta phải làm là cho ông ta một cú hích đúng hướng.”

“Bố đã nói là có qui tắc về sự can thiệp kia mà,” Celia thốt lên, đặt bút

xuống.

“Ấy là can thiệp với con hoặc đối thủ của con,” bố cô giải thích. “Ta có

thể can thiệp với bất cứ ai khác theo ý muốn của ta.”

“Vì bố can thiệp mà Friedrick bị chết!”

“Thế gian còn có những thợ làm đồng hồ khác,” Hector vặc lại. “Con có

thể tìm một người khác nếu cần thêm những mẩu thời gian.”

Bàn tay Celia run lên khi cô vớ lấy một cuốn sách trong chồng

Shakespeare và ném thẳng về phía ông. Cuốn Xin tùy ý thích

[35]

xuyên qua

lồng ngực Hector không hề dừng lại, va vào vách lều phía trên và rơi xuống
đất. Con quạ rít lên, xù lông dựng đứng.

Mấy cái lồng quanh lũ bồ câu và chiếc đồng hồ bắt đầu rung lên. Tấm

kính trên khung ảnh nứt ra.

“Bố đi đi,” Celia rít qua hàm răng cắn chặt, cố gắng ghìm nén bản thân.

“Con không thể cứ xua đuổi ta mãi được,” ông nói.

Celia chuyển sự chú ý của mình sang mấy ngọn nến trên bàn, tập trung

vào duy nhất một ngọn lửa đang nhảy múa.

“Con nghĩ mình đang tạo ra những mối liên hệ cá nhân với những người

này ư?” Hector tiếp tục. “Con nghĩ mình có ý nghĩa gì đó với bọn họ sao?
Thực ra rồi tất cả bọn họ cũng sẽ chết thôi. Con đang để cho cảm xúc phủ
khuất quyền năng của mình.”

“Bố là đồ hèn,” Celia thốt lên. “Cả hai người đều là đồ hèn. Các người

đánh nhau bằng người đại diện bởi cả hai quá ư là hèn, không dám đấu với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.