Agatha Christie
Rượu độc lóng lánh
Dịch giả: Lê Thu Hà
Chương 6
Họ đã đến tất cả.
George nhận ra điều đó mà nhẹ cả người. Cho đến phút cuối cùng, anh ta
đã sợ có sự cố. Nhưng không, họ đã đến đủ…
Stephen Farraday, Sandra, rất sang trọng với cái váy trang nhã bằng nhung
đen và chuỗi ngọc lục bảo quanh cổ. Người phụ nữ này có vẻ rất quý phái,
điều đó rất rõ ràng. Bà ta tỏ ra rất thoải mái, không cầu kỳ, thậm chí còn dễ
thương hơn bình thường. Ruth cũng mặc váy màu đen. Cô không đeo một
loại nữ trang nào ngoài một cái cặp băng vàng rất tinh xảo. Anh ngắm nhìn
mái tóc huyền đẹp đẽ, đường nét gợi cảm của cái cổ và đôi cánh tay trắng
muốt, trắng hơn cả các phụ nữ khác. Ruth làm việc trong nhà nên không hề
bị rám nắng, ánh mắt họ gặp nhau. Nhận thấy ánh mắt của George có vẻ lo
lắng, cô làm anh yên lòng bằng một nụ cười và anh cảm thấy tươi tỉnh lên
ngay. Ruth thật đáng quý, trong sáng và trung thành. Iris trái với thường
ngày lại ngồi im. Dường như chỉ có cô là nhận thấy đây là một cuộc gặp
mặt khác thường. Cô trông xanh xao trong chiếc váy giản dị màu xanh lá
cây và vẻ xanh xao lại hợp với cô, nó đem lại cho cô một vẻ đẹp trang
nghiêm và hơi buồn. Anthony Browne đến cuối cùng. George nhận thấy
dáng đi mềm mại, uyển chuyển của anh ta. Dáng đi của một con thú dữ,
một con báo hoặc sư tử. Tất cả đã đến, bước vào cái bẫy mà anh giăng sẵn