SẮC LÁ XANH - Trang 43

Những ngày vận động phụ huynh học sinh trường tiểu học Hải Lăng đóng
góp vào việc sửa chữa trường ốc đã kết thúc. Hùng và Uyên kiểm điểm lại
kết quả thu hoạch được. Những đồng bào ở đây người thì góp tre, người
góp cột, người cho tranh và một số đông đã dành một ngày công để dựng
lớp. Sự thành công ngoài mức tưởng tượng đã làm Hùng và Uyên phấn
khởi. Cả hai chỉ chờ ngày chủ nhật đến để bắt tay vào việc.
Đứng trước cửa văn phòng để chờ giờ vào họp, Uyên xem lại bảng kế
hoạch để lát nữa mình trình bày với ông Hiệu trưởng. Hùng nhắc Uyên:
- Tí nữa, cô nhớ đọc rõ ràng kết quả mình thu được của dân chúng kẻo họ
lại bắt bí mình.
- Kết quả nầy là một điều đáng mừng chớ anh.
- Thì đành là vậy, nhưng mình phải đàng hoàng. Đụng vô chuyện vật liệu
tiền nong là có lắm người soi mói lắm đó…
Uyên cười tự tin:
- Vâng, nhưng phần thuyết phục là ở anh đó nghe.
Mọi người đã lục tục vào chỗ ngồi. Không biết Sĩ đã nói gì với mọi người
mà tất cả giáo viên đều tỏ vẻ lạnh nhạt. Tiếng thầy giáo Lang phàn nàn:
- Bà xã tôi đau quá mà tôi cũng phải đi họp, phải ở nhà thì nấu được cho bả
nồi cháo rồi.
Tiếng cô giáo Liên họa theo:
- Tui thấy khó chịu trong người, đầu xây xẩm, nhưng bắt đi thì đi chớ…
Ông Hiệu dắt chiếc xe đạp lọc cọc đến. Mọi người đứng dậy. Uyên và
Hùng thong thả vào chỗ của mình. Chỉ có bà giáo Tân vắng mặt vì đi sinh.
Ông Hiệu liếc mắt nhìn về phía Hùng và Uyên trước khi mở lời khai mạc
buổi họp thường lệ.
Lại có tiếng thì thầm nho nhỏ của thầy giáo Sĩ:
- Lại chuyện trường… âm mưu…
Hùng quắc mắtt nhì Sĩ, chàng dứng lên trình bày công việc của mình cùng
kế hoạch làm trường. Hùng nói:
- Như vậy, chúng tôi đã lo giúp nhà trường về phần tinh thần và vật chất .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.