SAO ĐEN - Trang 1019

- Xin cảm hơn các anh các chị. Có thứ này thì vui quá.

Sau khi chủ khách quây quần quanh bàn tiệc, Đỗ Thúc Vượng mới rót

rượu ra cốc. Anh đứng lên giới thiệu với mọi người.

- Tôi tưởng mình sẽ chết mòn trong cô đơn và tuyệt vọng. Nhưng

chính bạn bè đã níu kéo tôi và sau đó tôi mới đủ sức tự cứu mình. Số phận
lại dẫn tôi đến với Linh - Anh kéo Lili cùng đứng dậy - một người cũng đau
khổ và cô đơn như tôi. Chúng tôi quyết định sẽ cùng nhau nhóm lại ngọn
lửa trong bếp, thu dọn lại căn nhà, tỉa xén lại vườn cây, dựng lại cuộc đời từ
trong hoang tàn cô tịch. Chúng tôi sẽ chung sống với nhau, sẽ hướng về
tương lai, sẽ hòa đồng vào mơ ước của mọi người, của cả dân tộc. Chúng
tôi không gọi đây là lễ cưới vì lẽ chúng tôi đã từng cưới, đã từng kết hôn
quá một lần rồi mà không thấy hạnh phúc. Hôm nay tôi mời bác Nghị, anh
Đức, chị Năm Ngân đến đây để giới thiệu và cũng để bè bạn chứng kiên
cho bước ngoặt lớn, cho sự tái tạo cuộc đời của chúng tôi. Tôi nghĩ nó còn
to lớn hơn một đám cưới. Xin mời qúy vị nâng cốc.

Mọi người đứng dậy chạm cốc, xúc động thì thầm.

- Xin chúc mừng hạnh phúc của anh chị.

- Xin chúc cho tình bạn tốt đẹp của chúng ta.

Chín giờ tiệc tan, Năm Ngân giúp Lili dọn nhà cửa gọn ghẽ. Những

người đàn ông tiếp tục trò chuyện trong phòng khách. Mười giờ xe đón.
Vượng và Lili tiễn khách ra cổng lưu luyến bắt tay từng người. Khi quay
vào, cái cảm giác "có vợ" bỗng dồn đến choán ngập tâm hồn Vượng. Anh
khoác tay Lili nghiêng đầu nhìn cô đắm đuối. Cứ thế họ sóng đôi chậm
chạm bước theo cầu thang lên lầu. Căn phòng cưới đã được Lili trang điểm
thật đẹp mát, sáng dịu trong ánh đèn hoa. Cánh cửa buồng từ từ khép lại,
nhưng cuộc đời họ lại mở ra rộng lớn lộng gió, bay bổng như đôi cánh
chim tự do.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.