SAO ĐEN - Trang 1622

- Thưa ông Warrens. Lần thết đãi mới đây ông có cho tôi xem cuốn

băng strip-tease và ông ví tôi như những vũ nữ khoả thân, chẳng còn chút
gì che đậy trên mình. Hôm nay thì đến lượt ông phải trình diễn một màn
strip-tease trơ trẽn hơn thế nữa. Chúng ta đã quá hiểu biết về nhau. Tôi
muốn có một mật ước hoà bình, bỏ qua quá khứ hướng về tương lai. Cuộc
chiến đã tàn. Việt Nam nước thắng trận muốn sống hoà bình ổn định để xây
dựng đất nước. Mỹ thua nên còn nhức nhối hận thù, muốn bao vây cấm
vận, cô lập kẻ cựu thù. Nhưng những đồng minh của họ trong chiến tranh
đã dũng cảm tái lập quan hệ bè bạn với Việt Nam. Quan hệ Mỹ Việt cũng
đang bình thường. Vậy thì giữa tôi và ngài cũng nên tương thích với xu thế
chung. Bắt cóc thủ tiêu là hành động tiểu nhân của bọn khủng bố. Còn đưa
nhau ra toà để lật lại quá khứ cũng chỉ là tự sát. Tôi tin là ông không thể
thắng tôi đâu. Hay ho gì khi chúng ta cùng phải trình diễn vũ điệu thoát y
trước công chúng!

- Tôi cũng đồng tình với ông, nhưng một mật ước miệng liệu có đủ

bảo đảm an minh cho mỗi bên không?

- Tôi thấy chúng ta cần một niềm tin. Mật ước hay công ước khi mất

niềm tin con người vẫn phản bội nhau. Chúa kêu gọi nhân loại hướng thiện,
nhưng không bắt ai kí cam kết hay mật ước. Chính niềm tin và sức mạnh
tâm linh hướng chúng ta đi. Tuy nhiên lí trí cũng nhắc ta phải cảnh giác
trước sự quay quắt của đồng loại.

Warrens bắt chặt tay tôi và nói.

- Tôi trả lại tự do cho ông, và mong ông cũng đáp lại bằng những hành

động cao thượng tương xứng.

- Ông yên tâm là tôi không bao giờ phản bội ai trước!

Sáng hôm sau Warrens mời cơm "vợ chồng" John Antonio và cả tôi

cùng dự. Ông ta trịnh trọng tuyên bố trả tự do cho tôi mà không cần bảo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.