SAO ĐEN - Trang 346

trước mắt sẽ vô cùng lạ lẫm. Tôi chưa hình dung nổi phương thức hoạt
động trong môi trường mới... Chúng tôi thống nhất với nhau là trong thời
gian tôi ở trại cải tạo hai mẹ con không phải lên thăm. Có gì cần tôi sẽ viết
thư về. Tôi tin cậu Đức sẽ là đường dây liên lạc cho chúng tôi.

Cuối tháng 8 năm 1975 tôi đến tập trung ở Quận. Chỉ có một số ít sĩ

quan hiện dịch. Không ai quen biết tôi. Xe tải đưa chúng tôi đi Bình
Dương. Ở dây chúng tôi viết lý lịch và tường thuật lại con đường binh
nghiệp của mình. Sau bảy ngày học chính trị chúng tôi được biết sẽ phải ở
lại trại một thời gian không hạn định. Tuỳ tình hình cụ thể, người nào tỏ ra
tiến bộ sẽ được xét cho về với gia đình.

Một bữa tôi được gọi lên Ban quản trị Trại cùng hai sĩ quan khác.

Người phụ trách cải huấn hỏi tôi:

- Anh là sĩ quan điện toán. Chúng tôi cần trưng dụng anh ít ngày để

phối hợp với chuyên gia của chúng tôi cho vận hành tổ hợp máy ở Bộ Tổng
tham mưu. Anh làm được chứ?

- Dạ thưa cán bộ, đó là hệ thống máy quen thuộc đối với tôi.

Hai sĩ quan thông tin cùng đi với tôi được gọi đến giúp việc ở trung

tâm tuyền tin Phú Lâm.

Xe đến Sài Gòn, một người đưa tôi vào cổng Phi Long trình giấy tờ.

Năm phút sau tôi đã gặp đại tá Nguyễn Hữu Đức trong một căn phòng
riêng kín đáo.

- Thế nào, cải tạo tiến bộ đến đâu rồi? - Đại tá cười, vỗ vai tôi.

- Thưa cậu nhất định là phải tiến bộ hơn chứ ạ?

- Cậu báo cáo toàn bộ kế hoạch "hậu chiến" của chúng ta lên cấp trên.

Về cơ bản đã được xét duyệt, nhưng cậu cháu mình cũng phải bàn bạc thêm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.