SAO TRÊN TRỜI RẤT XA, SAO CỦA ANH THẬT GẦN - Trang 216

Tống Quyết Minh càng hoảng hốt. “Cô...Tôi còn chưa hỏi cô là ai? Tại

sao nửa đêm nửa hôm cô lại ở trong phòng tôi?”

Đại mỹ nhân nói: “Đây có phải là phòng 1087?”

Lão Tống nói: “Số phòng của tôi là 1087, sao cô lại ở đây?”

Đại mỹ nhân nói: “Vị hôn phu của tôi ở phòng 1087, anh là ai?”

Lão Tống thấy đại mỹ nhân thật xinh đẹp, đáng tiếc là đầu óc lại mơ

màng, anh ta vừa bực vừa buồn cười.”Hai ngày nay tôi luôn ở phòng 1087,
có phải cô nhầm phòng không?”

Anh ta bước đến bàn, lật thẻ phòng cho đại mỹ nhân xem. “Cô xem đi,

trên giấy có viết, 1087, cô không tin thì mở cửa ra mà xem, ở đây chính là
1087!”

Đại mỹ nhân mở to đôi mắt xinh đẹp, sững sờ khoảng hai giây rồi đột

nhiên oà khóc.

Người đẹp cho dù khóc thì vẫn đẹp, đúng là hoa lê ướt mưa, trông thật

đáng thương.

Lão Tống chỉ biết ngửa mặt lên trời thở dài, nửa đêm canh ba, đây

không phải gặp ma quỷ, mà là gặp tiên cáo!

Phồn Tinh ngủ rất say, cả đêm không mộng mị, lúc tỉnh giấc thì thấy

Cố Hân Nhiên đang nói chuyện điện thoại trong phòng vệ sinh, có thể nghe
thấy bập bõm giọng cô đang cố nói nhỏ. “Không thể nào? Trùng hợp vậy
sao? Tôi đang ở Tô Châu…”

Phồn Tinh nhìn đồng hồ, còn sớm, chín giờ mới họp, bây giờ mới bảy

rưỡi. Cô lười biếng dựa người vào chiếc gối mềm mại nhớ lại hồi còn học ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.