SAO TRÊN TRỜI RẤT XA, SAO CỦA ANH THẬT GẦN - Trang 220

bước vào phòng họp, trước ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, cô bước đến
bên cạnh Thư Dập, nói nhỏ vào tai anh mấy câu.

Lông mày của Thư Dập hơi giật giật, anh nhận điện thoại từ tay cô,

nói với mọi người: “Xin lỗi, tôi nghe điện thoại chút”, sau đó quay người
bước ra cửa.

Cao Bằng nghĩ mình đang dốc toàn bộ sức lực rút kiếm ra đâm thì đột

nhiên không thấy kẻ địch đâu. Hắn cực kỳ bất mãn, đập bàn nói: “Nhận
điện thoại gì chứ, Thư Dập, anh sợ thua cũng đừng hòng chạy trốn…”
Chưa nói hết câu, điện thoại của hắn cũng reo vang. Hắn nhìn tên hiển thị
trên màn hình, không thể không nhận, đành cầm điện thoại bước ra ngoài.

Hắn vừa đi khỏi, cửa đóng lại thì tất cả kỹ sư nam trong phòng họp

không nhịn được bật cười ha hả. Đám kỹ sư dúao cũng tâm tư đơn thuần,
cho dù Cao Bằng và Thư Dập có “Hoa Sơn luận kiếm” thì cũng chỉ giống
như hai thầy giáo dạy toán đang quyết đấu, một nửa số học sinh thì học
theo, một nửa còn lại thì muốn xem trò vui. Hai người cùng lúc rời đi, đám
kỹ sư của hai công ty bắt đầu mồm năm miệng mười tranh luận, vì vừa nãy
Cao Bằng và Thư Dập nói quá nhanh nên có vài điểm họ không hiểu, bây
giờ đang muốn hỏi Tống Quyết Minh.

Tống QUyết Minh là người thật thà, dù với công ty Điện tử Trường

Hà vừa là bạn vừa là đối thủ, nhưng anh ta vẫn nghiêm túc giải thích một số
vấn đề kỹ thuật cho bọn họ, khiến bọn họ vừa nghe vừa liên tục gật gù.

Cao Bằng cầm điện thoại bước ra hành lang, trong lòng có chút bực

bội vì cuộc gọi này đến không đúng lúc chút nào, nhất là khi hắn vừa nói
xong câu kia, như thế chẳng khác nào tát thẳng vào mặt hắn. Tuy nhiên,
người gọi đến lại là một người thân tín của hắn, nếu không có chuyện gì
gấp, lại biết hắn đang họp thì sẽ không bao giờ gọi đến. Thế nên lúc nghe
điện thoại, tâm trạng hắn cũng điềm tĩnh hơn. “Sao vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.