SAO TRÊN TRỜI RẤT XA, SAO CỦA ANH THẬT GẦN - Trang 328

"Cũng chưa biết, thư ký không nói rõ." Cao Bằng cố ý tếu táo. "Tôi

nghĩ không sao đâu, lão già nhà tôi chạy nhảy như ngựa, đánh tennis toàn
thắng tôi, đến tuổi này rồi mà còn thích ăn cơm với người đẹp, tà tâm sắc
tâm đủ cả, có khi ăn hại đến nghìn tuổi ấy chứ!"

Thư Dập nói: "Cậu hãy mau về nhà đi." Nửa câu còn lại anh không

nói, thư ký đã chủ định gọi điện chứng tỏ sự việc không hề đơn giản. Mặc
dù Cao Bằng suốt ngày gọi bố mình là "lão già", nhưng chính "lão già" ấy
đã nuông chiều hắn bao nhiêu năm, không có bố yêu thương, làm sao hắn
có tính cách vừa kiêu ngạo vừa ngông cuồng như thế được.

"Ừ, lát nữa tôi đi."

"Bảo trọng nhé!"

"Anh cũng thế."

Hai người đàn ông nói chuyện, có khi không cần nói nhiều, mặc dù

Thư Dập nợ hắn năm mươi triệu đô nhưng hai chữ "cảm ơn" cũng không
nói. Trong lòng anh hiểu rõ nhà họ Cao cũng đang gặp rắc rối, bố của Cao
Bằng là Cao Viễn Sơn đương nhiên không phải là người bình thường nên
mới có thể dẹp yên tình hình như thế. Anh cũng thấp thoáng nghe nói rằng
mấy người chú của Cao Bằng đều có một ghế trong hội đồng quản trị. Nếu
sức khỏe của Cao Viễn Sơn gặp vấn đề, mặc dù Cao Bằng là người thừa kế
chính thức nhưng nhận chức vụ này cũng sẽ gặp không ít sóng to gió lớn.
Anh quyết định sẽ nhanh chóng điều chỉnh tài chính để trả cho Cao Bằng
tiền bảo lãnh mà anh đang nợ, năm mươi triệu đô tính ra khoảng vài trăm
triệu nhân dân tệ, nơi đầu sóng ngọn gió, anh không muốn Cao Bằng bị
người ta nắm thóp.

Phồn Tinh không hiểu rõ gia thế của Cao Bằng, nghe Thư Dập miêu tả

qua vài câu thì mới biết đó chính là ân oán của hào môn, tình hình phức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.