SAO TRÊN TRỜI RẤT XA, SAO CỦA ANH THẬT GẦN - Trang 425

Một ác quỷ khác đưa bàn tay mềm mại lên xoa đầu Cao Bằng. “Chú

Cao thật đáng thương, bao nhiêu năm rồi mà vẫn còn độc thân!”

Cao Bằng cảm nhận được lời châm chọc sâu sắc của cả vũ trụ. Hắn

lẩm bẩm: “TẠi sao mình lại đồng ý với Thư Dập là trông bọn nhóc nhỉ?”

Tiểu quỷ lại một lần nữa xoa đầu hắn. “Vì chú cá cược thua mà.”

Cao Bằng nhìn trời thở dài thườn thượt. “Thư Dập, tôi nhất định sẽ

báo thù!”

Cách ba nghìn kilomet, ở Tam Á, hoàng hôn buông xuống, gió từ hàng

dừa thổi xào xạc.

Thư Dập đang bận rộn chuẩn bị bữa tối bên kệ bếp thì bỗng nhiên hắt

xì hơi một cái.

Phồn Tinh hỏi: “Sao thế anh, điều hòa bật quá lạnh à?”

Thư Dập nói: “Không sao.” Rồi anh đùa. “Có khi lão Tống đang nhớ

anh, nhắc tên anh.”

Phồn Tinh nói: “Em thấy lão Tống không nhớ anh đâu, có khi là Cao

Bằng đấy, hai đứa nhóc nghịch thế, sao anh lại để cho anh ấy trông chứ!”

Thư Dập ôm eo Phồn Tinh. “Ai bảo năm ấy hắn ngấp nghé em! Hồi

đầu chẳng phải hắn còn thề thốt là sẽ chăm sóc em ư? Cả đời này hắn
không được chăm sóc em, vậy anh tạo cơ hội cho hắn chăm sóc hai đứa con
của em.”

Phồn Tinh vừa bực vừa buồn cười. “Cao Bằng sao có thể ngấp nghé

em được, rõ ràng năm đó người anh ấy ngấp nghé là anh, còn nói anh là
người của anh ấy, không ai được động vào!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.