SÁT PHÁ LANG - Trang 683

Ngoài ra còn một cách giải thích khác là thời Xuân Thu nước Tống bị vây,
trong thành cạn lương, bách tính không nỡ ăn con cái chết đói, phải đổi con
cho nhau để ăn.

Chương 74: Chiến thắng đầu

Trần Khinh Nhứ ngắm nghía cẩn thận sắc mặt Trường Canh, nói: “Ta nghe
nói điện hạ dọc đường mã bất đình đề, trước là Nam hạ đến Giang Bắc
chấn chỉnh ác quan gian thương ven bờ kênh đào, sau lại về kinh điều phối
Hộ bộ và Linh Xu viện, bất chấp giá nào mà chạy đến Tây Bắc vào dịp cuối
năm, bôn ba liên tục, đến nay chưa được nghỉ ngơi, nhưng hình như khí sắc
không tệ đâu?”

Việc này rất ly kỳ, lúc nàng rời kinh, Ô Nhĩ Cốt trên người Trường Canh cơ
hồ đến nông nỗi không cách nào cứu vãn, vốn cho rằng hơn nửa năm qua y
vừa lao thần vừa phí lực, chẳng biết đã đến tình trạng nào, khi nhận được
Lâm Uyên mộc điểu, trong lòng Trần Khinh Nhứ cơ hồ thấp thỏm, chỉ sợ
nhìn thấy hồng quang không tốt từ trong mắt y.

Ai ngờ sắc mặt Trường Canh so với nàng tưởng tượng còn khá hơn nhiều,
trạng thái “trời sập đất lún ta tự yên tĩnh” tựa hồ đã trở lại trên người Nhạn
thân vương.

Không khác lắm với mấy năm lang bạt giang hồ khi y đi theo Chung lão
tướng quân lưỡng tụ thanh phong.

Nhưng tựa hồ lại có một chút bất đồng, y phảng phất không nhẽo nhạt đến
hết sức khắc ý như trước kia, cũng không thiếu mùi khói lửa.

“Chạy chân vài chuyến mà thôi, không đến nỗi nào,” Trường Canh dửng
dưng nói, “Đều nói vạn sự khởi đầu nan, kỳ thực ta lại cảm thấy mở đầu vị
tất là khó khăn nhất. Cô xem hiện giờ trong triều trên dưới đều đến nông
nỗi phải đập nồi dìm thuyền, dù ta làm kém hơn, cùng lắm cũng là lại bị
binh Tây Dương bao vây kinh thành lần nữa, không thể tệ hơn được – Việc
mất nước là trước lạ sau quen, chư công trong triều chắc cũng quen rồi, sẽ
không trách ta lắm đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.