SÁT PHÁ LANG - Trang 752

Lập tức lại cẩn thận nhìn Cố Quân một cái, hơi muốn bắt chuyện, nhưng
không biết người này là ai.

Cố Quân thoáng nở nụ cười chào: “Thần Cố Quân, tham kiến Thái tử điện
hạ.”

Thái tử lấy làm kinh hãi, các bé trai đều thích nghe chuyện về đại anh hùng,
lúc này thấy người thật, một mặt kích động không thôi, một mặt còn phải
miễn cưỡng duy trì uy nghi Thái tử trước phụ thân, khuôn mặt nhỏ xíu đỏ
bừng, lắp bắp: “Cố, Cố tướng quân! Không… A… Hoàng thúc công
không, không cần đa lễ… cô… ta còn từng tập theo nét chữ của hoàng thúc
công đấy.”

Thần sắc Cố Quân hơi cổ quái: “… Điện hạ quá khách khí rồi.”

Ba chữ “hoàng thúc công” thọc cho y một nhát, khiến y cảm thấy mình đã
mọc ra chòm râu dài hẳn hai thước.

Hôm đó Lý Phong cho tất cả lui hết, chỉ để Thái tử đi theo, chẳng ai biết
hắn hàn huyên những gì với Cố Quân, cung nhân chỉ biết, tiểu Thái tử tựa
hồ rất hợp với An Định hầu, quấn lấy y không chịu đi, cuối cùng ngủ gật
trên vai Cố Quân, được An Định hầu tự mình đưa về đông cung.

Trước khi đi, Hoàng đế Long An đặc ý dặn dò Cố Quân, nếu rỗi rãi thì
thường tiến cung chơi, cũng chỉ điểm Thái tử một chút.

Việc trước đó Hoàng thượng và An Định hầu trở mặt, quân chính ly tâm,
tựa hồ chỉ là một đợt gợn sóng bị người ta cố gắng lãng quên.

Mà lúc này trong gian nhã của Vọng Nam lâu, Giang Sung vội vàng chạy
đến, lấy một mật hàm trong tay áo ra đưa cho Trường Canh: “Vương gia,
ngài xem cái này, chúng ta ở trong triều căn cơ chưa ổn, lần này có khả
năng là hơi nóng vội rồi.”

Đó là một tấu chương bản dập, Giang Sung hạ giọng nói: “Từ đại nội tuồn
ra, sau khi hạ triều, mấy đại thế gia thông qua Vương quốc cữu, liên danh
trình tấu lên Hoàng thượng, chỉ sợ là ủ mưu đã lâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.