SÁT PHÁ LANG - Trang 878

Lý Phong không hề ngốc, biết sau lưng Lưu Sùng Sơn tất có kẻ sai sử, lập
tức cho người phong tỏa cổng thành, chuẩn bị triệt tra.

Trên người hắn vết máu chưa khô, sắc mặt lại không hề vì thoát hiểm mà
dễ nhìn hơn bao nhiêu. Lý Phong nhìn lướt qua trang phục Ngự lâm quân
hết sức châm chọc trên người phản quân phơi thây khắp nơi, nghĩ đến đám
trọng thần thoát không được can hệ, và câu “thoái vị nhường hiền” của Lưu
Sùng Sơn ban nãy, càng như gai băng nằm ngang lồng ngực…

Trong lồng ngực Lý Phong nhất thời chứa không được vấn đề nhỏ nhặt là
“ưng giáp làm sao vào kinh” , trong đầu toàn là hai chữ “phản bội”.

Trâm anh thế gia nhiều đời nhận hoàng ân kết đảng phản bội hắn, Ngự lâm
quân tâm phúc phản bội hắn, Cố Quân lớn lên bên nhau mà hắn vừa hoài
niệm phản bội hắn, thậm chí là đệ đệ ruột-

Nhạn vương sau khi vào triều làm bao nhiêu chuyện kinh thế hãi tục, bắt
đầu từ khi Sở quân cơ thành lập, tấu sớ buộc tội Nhạn vương như thỉnh an
theo lệ chưa từng ngừng, đều là một tay hắn đè xuống.

Đối với đệ đệ giỏi giang đến quá đáng này, Lý Phong quả thật từng không
yên tâm, nghi ngờ, thậm chí ghen tị, nhưng hắn chưa từng động tới một sợi
lông Lý Mân, tự thấy là đã chí nhân tận nghĩa, chẳng lẽ chỉ nuôi ra một kẻ
vong ân bội nghĩa muốn lấy mạng hắn?

Giang Sung thấy sắc mặt Lý Phong khác thường, vội thấp giọng nói:
“Hoàng thượng, ở đây đông người, hãy hồi cung trước đã.”

Lý Phong mù mờ nhìn hắn một cái, đi hai bước, đột nhiên khom lưng, ngón
tay co giật quơ túm mấy phát, nôn ra một búng máu.

Chung quanh vang lên tiếng hô to “Hoàng thượng” , tai kêu ong ong, rất
lâu Lý Phong mới phát hiện mình đang túm tay ưng giáp vừa cứu giá, vết
máu nơi kẽ tay nhuộm đỏ một khoảng trên cánh tay sắt của ưng giáp kia.

Mà việc này hiển nhiên vẫn chưa xong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.