SÁT THỦ BÁN HÀNG - Trang 38

3.

Mẹ của Diane Burley mất khi cô mới lên ba, còn cha cô biến mất không lâu sau đó. Diane
được gửi lại cho bà ngoại chăm sóc. Khi còn là một đứa trẻ, thứ duy nhất cô có là một chiếc
xe đạp cũ được sơn lại bằng thứ sơn rẻ tiền màu vàng bơ. Điều đó đã trở thành ký ức khiến
cô luôn nhớ về thời thơ ấu khốn khó của mình.

Diane kết hôn khi còn rất trẻ nhưng hạnh phúc cũng chỉ kéo dài vài năm, sau đó là hai năm
dùng dằng kiện tụng ly dị. Chồng cô không đồng cảm với tham vọng sự nghiệp của cô. Hiện
cô muốn tìm người đàn ông-6-con-số của mình, một người hiểu được khát khao khẳng định
bản thân của cô, người có khả năng kiếm đủ tiền để diện bộ âu phục đắt tiền cho bữa tối tại
Fours Seasons ở Mahattan. Ngoài ra, người đó sẽ ngủ ở nhà mỗi tối và có thể giúp Diane
hoàn thiện bản thân, tôn trọng những thành quả cô đạt được tại Xerox. Trớ trêu thay, công
việc của cô vừa là niềm tự hào bất tận lại vừa là trở ngại lớn nhất trên con đường kiếm tìm
hạnh phúc.

Người yêu của cô, Kenny, đã rời bỏ cô sau một lần anh ta đột ngột tới căn hộ của Diane.
Kenny có chìa khóa dự phòng và khung cảnh đầu tiên anh ta nhìn thấy là cô đang quỳ trên
sàn với một đống giấy chào hàng vung vãi khắp nơi. Anh ta nhìn quanh phòng, rồi bỏ đi
không nói một lời và không cũng bao giờ quay trở lại. Anh ta nói với cô rằng Xerox chính là
lý do khiến họ chia tay.

Libby Jones dường như rất quan tâm tới Diane. Cô muốn Diane có thể tìm thấy một người
chồng tốt và xây dựng một gia đình hạnh phúc. Một buổi sáng nọ, hai người tình cờ gặp
nhau trên phố và chợt nảy ra ý định về một bữa tối cùng người bạn bác sĩ của Diane. Để
chuẩn bị cho bữa tối với anh chàng bác sĩ, Libby đồng ý tới nhà của Diane sớm hơn giờ hẹn.
Diane đã chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng: những cây nến dài, đĩa họa tiết tinh xảo, khăn ăn được
gấp thành hình nơ cầu kỳ, món thịt bò bít tết được ướp vừa miệng, cơm trắng với nấm
hương, đậu hà lan sốt cà chua, bánh cuộn cùng với nước sốt chanh tươi. Diane mặc một bộ
trang phục thoải mái, vẫn đi đôi giày đi làm hằng ngày. Đôi giày màu đen, mũi giày có một
đôi trái tim mạ vàng đính kèm một hình tia chớp. Libby mang đến hai chai Chardonnay
cùng hoa hồng để cắm trên bàn ăn. Chỉ có một vấn đề nho nhỏ duy nhất: tay bác sĩ từ chối
ăn món tráng miệng do Diane làm. Anh ta lo lắng về việc những người phụ nữ da đen
thường cho thêm vài thứ nguyên liệu nhằm mục đích quyến rũ đàn ông. Anh ta nói đó có
thể chỉ là mê tín nhưng dù gì anh ta cũng không cần thêm bất cứ thứ gì từ Diane. Lời nói của
anh ta đã khiến bầu không khí trở nên căng thẳng.

Khi bữa tối kết thúc, Diane cảm thấy mối quan hệ giữa cô với Libby không dựa trên việc bán
máy photocopy, những bài học về quản lý trang thiết bị hay những kiến thức kinh tế, mà
hơn thế đó là sự bí ẩn kết nối hai con người, đó là phép màu khiến Libby và Diane nhìn thấy
cuộc sống của mình phản chiếu trong mắt đối phương, đó là tình bạn thực sự. Chỉ với một
bữa ăn, Diane đã dàn xếp được ổn thỏa cuộc sống của cô, dù là đời sống cá nhân hay công
việc. Dường như cô đang bán hàng một cách vô hình, hạn chế sự kết nối với Libby xuống
mức tối thiểu, đó cũng là trạng thái cảm xúc cần thiết. Một đoạn phiêu saxophone có thể quá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.