SAU CƠN ĐỘNG ĐẤT - Trang 139

- "Cậu Ếch chứ".

Cậu Ếch đính chính, nhưng Katagiri không để ý, anh nói tiếp:

- "Tôi chẳng qua chỉ là một người bình thường thôi. Không, còn dưới

hạng bình thường nữa. Tóc bắt đầu hói, bụng bắt đầu to ra, tháng trước đã
40 tuổi rồi. Bàn chân thì bằng, kiểm sức khỏe thì bảo là có khuynh hướng bị
tiểu đường đấy. Đã ba tháng nay không ngủ với đàn bà, mà lần trước chỉ là
gái đĩ. Làm việc đòi nợ này, tuy trong nội bộ cũng được biết đến đôi chút,
nhưng chẳng ai nể nang gì tôi. Trong công việc cũng như đời sống cá nhân,
chẳng có ai gọi là thích tôi cả. Ăn nói dở, thấy người lạ thì tránh, khó làm
bạn được với ai. Thể thao hoàn toàn không biết, âm nhạc cũng không, nhỏ
con, bao quy đầu không cắt, lại cận thị, cả loạn thị nữa chứ. Sống một đời
tồi tệ, chỉ ăn ngủ bài tiết. Thật tình không hiểu mình sống để làm gì. Người
như thế mà cậu lại bảo phải cứu Tokyo?"

- "Anh Katagiri à". Cậu Ếch trang nghiêm nói. "Chỉ có người như anh

mới cứu được Tokyo. Và chính vì những người như anh mà tôi mới định
cứu Tokyo đấy".

Katagiri lại thở dài.

- "Vậy thì, tôi phải làm cái gì đây?"

Cậu Ếch cho anh biết kế hoạch cứu Tokyo. Ngày 17 tháng Hai, tức là

một ngày trước cơn động đất sắp đến, trong đêm tối, sẽ chui xuống lòng
đất. Cửa xuống đất mở từ phòng đun nước sưởi dưới hầm chi nhánh
Shinjuku của ngân hàng Tín Dụng An Toàn Tokyo. Gỡ một mảng tường ra
là có lỗ hổng, từ đó dùng thang dây leo xuống khoảng 50 thước là đến chỗ
có Cậu Trùn. Hai người hẹn nhau ở phòng đun nước sưởi ấy. Katagiri sẽ lấy
cớ làm thêm để ở lại trong tòa nhà.

Katagiri hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.