SAU CƠN ĐỘNG ĐẤT - Trang 311

cho đến khi để ý rằng đĩa nhạc ấy không đúng là đĩa muốn mua, thì đã mất
đúng một tuần rồi. Cô bán hàng không chịu đổi. Vì thế mà viết thư than
phiền. Câu chuyện là như thế.

Để lý giải câu chuyện ấy, tôi đã phải đọc đi đọc lại thư cô ba lần. Bởi

thư cô hoàn toàn khác với bất cứ lá thư than phiền nào chúng tôi nhận được
từ trước đến nay. Nói hẳn ra là trong bức thư của cô, chẳng có chuyện than
phiền nào cả. Mà cũng chẳng có tình cảm nào cả. Chỉ có câu chuyện như
thế mà thôi. Thú thật với cô, tôi đã khổ tâm một tí. Tôi hoàn toàn chẳng
hiểu mục đích của thư cô có phải là than phiền, hay thú nhận, hay tuyên bố,
hay lập thuyết gì đấy chăng. Thư cô khiến tôi liên tưởng đến bức hình đăng
báo chụp quang cảnh tàn sát hàng loạt. Chỉ có bức hình thế thôi, không một
lời chú thích, hay ký sự gì cả. Bức hình chụp vô số xác chết nằm la liệt dọc
đường ở một nơi nào bất-minh của một xứ nào chẳng rõ.

Ngay cả chuyện cô muốn đòi hỏi điều gì, tôi cũng chẳng rõ. Bức thư của

cô giống như một tổ kiến làm xổi, đông đúc chen chúc hỗn loạn, mà lại
chẳng có chỗ nào để nắm bắt được cả. Quả thật là một tuyệt phẩm.

Đùng, Đùng, Đùng... Tàn sát hàng loạt đấy.

Hay là ta hãy giản lược sự việc thêm một tí xem sao. Thật giản lược ấy.

Thế này nhé, bức thư của cô đã làm tôi hứng tình lên đấy.

Quả thật là như thế.

Thế nên xin được nói về tính dục.

Cộp, cộp, cộp. Đây là tiếng gõ cửa.

Nếu cô không thích thì xin ngừng cuộn băng lại. Tôi hướng về máy VU

mà nói một mình, vân vân... vân vân...

Ô-kê chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.