SAU CƠN ĐỘNG ĐẤT - Trang 318

Mỹ. Nhưng thực ra, cả bố lẫn mẹ anh đều là người Nhật thuần túy. Bố anh
có tên là Takitani Shozaburo, từ trước Thế chiến đã là một tay thổi kèn
trombone nhạc Jazz khá nổi tiếng. Khoảng 4 năm trước khi xảy ra chiến
tranh Thái Bình Dương, ông ta đã gây ra náo động vì gái đến phải bỏ Tokyo
mà đi; lại nghĩ đã đi thì đi thật xa, do đấy mới sang tận Trung Quốc. Thời
bấy giờ, từ Nagasaki đi tàu một ngày là đến Thượng Hải. Ở Tokyo hay ở
Nhật chẳng có gì mất đi thì làm ông khốn khổ cả, nên chẳng có gì để ông
phải nuối tiếc. Vả lại, đô thị Thượng Hải thời bấy giờ có nét quyến rũ kỹ
xảo có phần thích hợp với cá tính của ông hơn. Từ lúc đứng trên boong tàu
ngược dòng sông Dương Tử, nhìn thấy những phố phường Thượng Hải
tráng lệ dưới ánh nắng ban mai, lòng Takitani Shozaburo đã bị đô thị này
thu hút mất rồi. Ông thấy trong quang cảnh ấy có thứ hứa hẹn gì đấy huy
hoàng vô cùng. Lúc ấy, ông ta mới 21 tuổi.

Và thế là, trong khoảng thời gian từ chiến tranh Trung-Nhật cho đến

cuộc tấn công Trân Châu Cảng, rồi thả bom nguyên tử, suốt thời đại đầy
biến động loạn ly vì chiến tranh ấy, ông đã nhàn nhã sống ở Thượng Hải
bằng nghề thổi kèn trombone trong các hộp đêm. Chiến tranh chỉ diễn ra ở
những nơi nào đấy chẳng dính dáng gì đến ông. Takitani Shozaburo vốn là
người hầu như hoàn toàn không quan tâm gì đến lịch sử. Ông không kỳ
vọng gì hơn mỗi ngày được ba bữa ăn tàm tạm và quanh mình có được vài
ba cô gái.

Ông được mọi người yêu mến. Trẻ, ra dáng đàn ông, lại thêm tài năng

âm nhạc, ông đến đâu cũng nổi bật lên như cánh quạ trong ngày tuyết phủ.
Ông đã ngủ với không biết bao nhiêu phụ nữ. Từ người Nhật đến người
Trung Quốc, người Nga tr

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.