SỐ ĐỎ - Trang 147

Vả lại, Xuân đã nói: “chỉ có ba ta thôi?” “Ba ta ăn mặc khác đời! Phải tỏ mình
là những nhà thể thao chứ đừng diện như bọn công tử bột!” cho nên làm gì mà
hai nhà quán quân khờ dại kia lại không mắc bẫy! Hai người có hiểu đâu rằng
chủ ý của nó chỉ cốt là để đánh lừa kẻ thù của nó và nhân mượn cái hành
động của kẻ thù nó để hại hai người! Vua ra hôm trước thì hôm sau trong
chương trình nghênh giá, có ngay ngày hội thể thao, mà tài nghệ của Xuân cố
nhiên phải kém xa hai nhà vô địch cũ kỹ ấy. Thế, thật là có tài mà cậy chi
tài...

Xe nhà vua mãi chưa đến. Bách tính xem ý đã nóng ruột lắm. Hải và Thụ lúc
ấy đương đứng khoanh tay cho bắp thịt nổi lên, và chỉ trông thẳng ra trước
mặt như những bậc hiền nhân quân tử “mục bất tà thị” vì ở lề đường bên kia
có mấy cô gái đẹp. Xuân Tóc Ðỏ bèn đúng len vào giữa hai ngaì. Nó thục tay
vào túi quần ở phía sau của cả hai người để mượn khăn mùi soa một cách thân
mật. Rồi nó hỏi một cách ngớ ngẩn:

- Thế nào? Ta tung hô ra sao? Thánh cung vạn tuế nhé?

Hai nhà quán quân mỉm cười chế nhạo và không đáp. Xuân Tóc Ðỏ nhìn lại
đằng sau luôn luôn. Lúc trông thấy người tay sai của kẻ tình địch (cái mũ cát
két ngoài cái búi tóc, đôi giầy Tầu vân vân...) nó bèn khoanh tay đứng im. Ðến
lúc người âý quả thật có lén bỏ cái gì vào túi quần nó, nó cũng tảng lờ như
không biết. Khi người ấy sau cái việc bất chính, bỏ chạy ngay ra chổ khác, nó
từ tốn cho tay về phía sau, móc túi quần, lôi cái tập giấy mà nó chẳng buồn
nhìn nữa, chia ra làm ahi nắm mà nhét vào túi quần của hai bạn nó như người
ta trả lại mùi soa. Vô tình, lại còn mãi nghếch mắt nhìn những bông hoa biết
nói ở bên kia vệ hè, hai nhà quán quân Hải và Thụ chẳng ngờ gì cả.

Xuân Tóc Ðỏ lại liếc nhìn trong đám đông chung quanh xem người chồng hụt
của Tuyết đâu. Mãi nó mới thấy. Anh chàng ấy hôm nay lại vận Âu phục, và
đeo kính râm! Rõ là một kẻ định tâm hành động một việc ám muội. Anh ta
đứng cáh nó chừng năm người.

Tiếng làm xào, nô nức của công chúng đã từ xa dồn lại. Xe vua sắp đến. Người
ta đã thấy tiếng móng ngựa của những lính lỵ mã khua vang lên. Xuân liếc
nhìn sang hai bên cạnh thì đã thấy cả ông đau đớn vì tình lẫn ông du côn bất
hợp thời trang đứng ở hai bên mình,c hỉ cách có vài người, sửa soạn sẵn sàng
để giở tay trong cái việc thảm khốc. Xuân Tóc Ðỏ lại hỏi vờ hai bạn:

- Thánh cung vạn tuế hay thánh thọ vô cương?

Hải và Thụ vênh mặt khinh bỉ cái ý kiến hủ lậu, rồi bảo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.