SỢI REN LỤA MÀU XANH - Trang 187

Lúc này các vệ sĩ của công ty cũng vừa chạy tới, nhìn thấy tình cảnh

này, họ nhanh chóng dẹp đường. Một vài fan vẫn không cam tâm, nhưng
đối diện với đám vệ sĩ và người đàn ông anh tuấn cao quý đó, bọn họ tự
dưng cũng không thể lên tiếng nhục mạ như hồi nãy, chỉ khẽ rủa thầm.

“Hạ Mạt...”

Trân Ân muốn nhào đến bên Hạ Mạt, nhưng trước cảnh Âu Thần đang

ôm chặt Hạ Mạt tiến về phía trước, cô cảm giác như khoảnh khắc đó chỉ
thuộc về hai người, Âu Thần và Hạ Mạt, không cho phép người khác quấy
rầy.

Trong ánh nắng trong veo.

Âu Thần vừa đi vừa cúi đầu chăm chú nhìn Hạ Mạt đang trong vòng

tay, đôi môi lạnh lùng, trong ánh mắt thảng thốt một nỗi đau u uất. Anh ôm
chặt cô, cô lại giãy giụa giật chiếc áo khoác trên người mình.

Doãn Hạ Mạt đã giật chiếc áo khoác ra.

Ánh nắng đột ngột chiếu vào mắt khiến mắt cô nhắm chặt lại.

Dần dần, gương mặt Âu Thần hiện ra trước mặt cô...

Hạ Mạt thất thần nhìn Âu Thần, sau đó, “rầm” một tiếng, máu huyết

trong cơ thể như bật tung ra! Giờ phút này, tự dưng cô không thể nào chấp
nhận việc phải gặp Âu Thần, không thể chấp nhận việc xuất hiện trước mặt
anh ấy trong một hoàn cảnh nhếch nhác thảm hại như thế này!

Trong đầu cô là một khoảng trống rỗng.

Doãn Hạ Mạt dùng sức giãy giụa để thoát khỏi Âu Thần, cô đẩy anh

ra, loạng choạng chạy như bay về phía trước. Không cô không muốn bị Âu
Thần bắt gặp, cô thà bị mất mặt trước hàng nghìn hàng vạn người, còn hơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.