SỢI REN LỤA MÀU XANH - Trang 227

“Lạc Hi!”

Cô vội vàng nắm tay anh, ý định muốn ngắt lời anh.

“Chúng tôi đang yêu nhau.”

Lạc Hi kiên quyết nắm chặt tay cô lại, đối diện với ánh đèn nhấp nháy

như biển sao, anh cười và tuyên bố. Đám phóng viên trố mắt nhìn nhau.
Lạc Hi dịu dàng ôm bờ vai Doãn Hạ Mạt, hai người thân mật đứng sát bên
nhau giống như chàng hoàng tử đẹp trai và nàng công chúa ngây thơ thuần
khiết trong truyện cổ tích. Vô số ánh đèn flash chói mắt nhấp nháy tô điểm
thêm quầng sáng chói chang từ hai người, cảnh tượng lung linh khó mà
tưởng tượng nổi.

An Bân Ni sắc mặt trắng bệch.

Thân người lắc lư, lo sợ đến nỗi mồ hôi trán vã ra, An Bân Ni hoảng

loạn hết nhìn sang trái rồi lại ngó qua phải, chỉ thấy tất cả phóng viên đều
kinh ngạc nín thở nhìn Doãn Hạ Mạt và Lạc Hi đang ôm nhau. Làm sao lại
như vậy?!

“Ở Nhật Bản, sau khi nghe được chuyện này, lúc đầu tôi định lập tức

quay về làm sáng tỏ sự thật, công khai quan hệ giữa tôi và Hạ Mạt. Nhưng
Hạ Mạt sợ ảnh hưởng đến sự nghiệp của tôi, trong điện thoại cô ấy đã nhiều
lần can ngăn, cô ấy nói mình rất tự tin có thể tự vạch trần những lời nói dối
đó. Vậy là tôi đã không thể bảo vệ người con gái mà mình thương yêu, để
cô ấy rơi vào tình thế cô đơn, không ai quan tâm, cho dù là để bảo vệ sự
nghiệp của tôi… cũng không thể được! Cho nên, tôi đã quyết định bay từ
Nhật Bản về đây để tuyên bố với mọi người, Hạ Mạt và tôi đang yêu
nhau!”

Ánh mắt Lạc Hi vô cùng yêu thương che chở, anh ôm chặt Doãn Hạ

Mạt, cúi đầu mỉm cười với cô. Rồi anh ngẩng đầu lên, nhìn về phía An Bân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.