SỢI REN LỤA MÀU XANH - Trang 231

Sân vườn đã từng có, cây hoa anh đào đã từng có, bệ đá xanh đã từng

có.

Mà nếu như có thể quay về…

Thì nỗi đau như xé nát của năm năm trước, anh còn có được sự thừa

nhận nữa hay không?

Di động reo lên trong đêm tối.

Hít một hơi thật sâu, Âu Thần nén nỗi đau trong lòng để lấy lại dáng

vẻ lạnh lùng, anh nhìn số điện thoại, là Thái Ni. Đứng ở trên địa chỉ cũ đã
thay đổi hoàn toàn giống như biển cả nương dâu, nghe giọng nói hưng phấn
của Thái Ni trong điện thoại, ánh mắt anh từ từ trở nên ảm đạm lạnh giá,
hơi thở của màn đêm bao phủ ngày càng dày đặc.

Lại là Lạc Hi…

Hồi ức năm năm về trước và bây giờ đan kết lại với nhau lộn xộn, Lạc

Hi, hai chữ này là lời nguyền rủa trong cuộc đời anh ư…

Đôi mắt Âu Thần nheo lại.

Nếu như không có sự xuất hiện của Lạc Hi, có lẽ cô ấy sẽ thua thảm

bại, có nghĩa là sẽ phải rời khỏi làng giải trí. Cô ấy, đúng ra là của anh chứ
không phải là ngôi sao gì đó của mọi người. Tuy rằng kiểu rút lui như vậy
tạm thời sẽ khiến cho cô đau khổ? Nhưng ở trong làng giải trí càng lâu, sự
đau khổ mà cô gặp phải sau này có lẽ sẽ càng lớn hơn. Đợi tới khi nào cô
đã quen với việc rút lui, cô sẽ tự có cách chứng minh sự trong sạch của
mình, để An Bân Ni sẽ phải gánh chịu hậu quả ác độc. Nhưng tất cả những
việc này một lần nữa lại bị Lạc Hi phá hoại.

“Lạc Hi…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.