SỢI REN LỤA MÀU XANH - Trang 309

Kết thúc một ngày quay phim, trời đã tối. Khiết Ni đi lấy xe trong bãi

giữ xe, Lạc Hi qua về phòng hóa trang để tẩy trang, trên đường, các diễn
viên khác và những người làm việc trong đoàn làm phim đều vui vẻ chào
hỏi anh, anh cũng cười và nói vài ba câu chuyện phiếm với họ.

Bối cảnh trường quay mô phỏng theo thời cổ đại, nó được dựng lên

chỉ để dành riêng cho bộ phimCờ chiến, hành lang với những đường nét
chạm trổ hoa văn cổ xưa, những cánh cửa gỗ rất đẹp và tinh xảo, phía cuối
hành lang có một phòng rất yên tĩnh dành riêng cho Lạc Hi để nghỉ ngơi và
hóa trang, phải rẽ vào hành lang mới có thể nhìn thấy. Lúc này thợ tạo hình
và thợ hóa trang đang có mặt ở bên trong chờ anh tẩy trang.

Mặt trời chiều đã xuống phía tây, ráng chiều ấm áp chiếu khắp một

vùng trời, Lạc Hi mỉm cười lấy điện thoại ra định gọi cho Hạ Mạt, bảo cô
chừng nửa tiếng nữa anh mới có thể về tới nhà được. Đễn chỗ ngoặt, trước
mặt là phòng hóa trang của anh.

Nhưng...

Một bóng đen đổ dài trên mặt đất...

Lạc Hi ngừng tay không bấm số nữa, sững người nhìn theo cái bóng

đó, ngay tức khắc, ánh mắt trở nên lạnh lùng!

Sắc vàng chạng vạng của buổi chiều đang chiếu xuống.

Âu Thần hai tay nắm trên những đường nét hoa văn chạm trổ của lan

can, say sưa ngắm nhìn ráng chiều phủ đầy trời. Mái tóc đen nhánh, đôi mắt
xanh sâu thăm thẳm giống như mặt hồ, trong nắng chiều dịu dàng, khuôn
mặt Âu Thần dường như lại bao phủ bằng tuyết lạnh mùa đông, khí chất
lạnh lùng kiêu ngạo như buộc thời gian ngưng lại. Nghe thấy tiếng bước
chân, Âu Thần quay lại lãnh đạm nhìn Lạc Hi.

Trong hành lang trống trải.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.