SỢI REN LỤA MÀU XANH - Trang 331

không được thuận buồm nên rất ít người kiếm chác được món lời kha khá.
Còn với Lạc Hi, dường như anh được trời ban tặng tài năng và con mắt
kinh doanh nên chỉ trong mấy năm gần đây anh đã có số tài sản khổng lồ.

“Nếu như anh ta bồi thường thiệt hại cho Cờ chiến, con số ước tính là

bao nhiêu?” Âu Thần nhìn Simon. Sau khi nghe con số từ phía Simon, Âu
Thần lại hỏi: “Số tiền này đối với tình hình kinh tế của Lạc Hi có gây ra
ảnh hưởng gì không?”.

“Gần như không gây ảnh hưởng gì.” Simon trả lời.

Âu Thần trầm ngâm:

“Số tiền này rút từ tài khoản cá nhân của tôi giao lại cho Công ty Âu

Hoa Thịnh, về phần tài vụ, nhờ cậu xử lý cho thỏa đáng nhé.”

“Thiếu gia!”

Simon kinh ngạc, tuy nhiên thần sắc của Thiếu gia khiến Simon phải

nuốt lại câu hỏi. Ngay từ lúc mới bắt đầu, tác phong hành sự của Thiếu gia
trong sự kiện Cờ chiến này khác hẳn với cách làm việc thường ngày, dường
như đó không phải là việc công mà là ân oán cá nhân. Chẳng qua, đối với
các công ty con khác trong tập đoàn, Thiếu gia hành sự vẫn vững vàng
quyết đoán, rõ ràng minh bạch, nên mặc dù lãnh đạo cấp cao của Công ty
Âu Hoa Thịnh trong buổi họp của tập đoàn có tỏ ra bất mãn, nhưng họ cũng
không tỏ thái độ muốn thay đổi ghế ngồi của Thiếu gia.

“Vâng. Ngoài ra lãnh đạo của Công ty Âu Hoa Thịnh cho rằng phải

lập tức tìm người thay thế vai diễn của Lạc Hi trong Cờ chiến, nếu không
thời gian càng kéo dài tổn thất càng lớn.”

“Có tuyển được người thích hợp không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.