SỢI REN LỤA MÀU XANH - Trang 340

Ánh mắt kỳ quái của anh dán vào cái tên đang hiển thị trên mành hình

điện thoại như thể đang chờ, chờ xem sự kiên nhẫn của Hạ Mạt được bao
lâu. Tiếng chuông im bặt, giây phút ấy tim Lạc Hi như thót lại, sắc môi
trắng dần. Đột nhiên, tiếng nhạc lại cố chấp vang lên, vẫn là cái tên ấy nhấp
nháy!

Đầu ngón tay hơi run run!

Chầm chậm, Lạc Hi muốn nhấn nút nghe nhưng ngón tay theo bản

năng lại cứng đơ dị thường. Khuôn mặt Lạc Hi đờ đẫn như tượng gỗ, ánh
mắt đau khổ lại lướt nhìn vào hình ảnh trên tờ báo. Trong ảnh, Âu Thần
đang hôn mê nằm trên giường cấp cứu, trong lúc Âu Thần được các bác sĩ,
y tá đẩy đến phòng cấp cứu, Doãn Hạ Mạt cúi đầu lo lắng nhìn Âu Thần, tất
cả sự quan tâm đều được biểu lộ.

Cô ấy...

Đã lừa dối anh...

...

“Em đến tìm hắn à?! Em đã cầu xin hắn đúng không?!” Nhìn dáng vê

chần chừ của Hạ Mạt, trái tim Lạc Hi như muốn nổ tung.

“Anh tin tất cả những điều anh ta nói sao?” Hạ Mạt nhìn thẳng vào

Lạc Hi.

“Là anh đang hỏi em!” Lạc Hi gầm lên.

“Được, vậy em nói cho anh biết”, ngực Hạ Mạt phập phồng một lát,

cô nghiến răng nói, “em chẳng trao đổi gì với anh ta cả, cũng chẳng chấp
nhận bất cứ điều kiện gì của anh ta.”

...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.