SỢI REN LỤA MÀU XANH - Trang 58

những cảm giác của nhân vật. Nhưng em lại không thể biến thành nhân vật
hoàn toàn được, nếu như thế diễn quá phô hoặc quá hời hợt.”

“Hai linh hồn?...”

Cô trầm ngâm nghiền ngẫm ý nghĩa lời nói của anh.

“Khi mới bắt đầu sẽ có chút ít khó khăn để nắm bắt khoảng cách giữa

hai linh hồn này, như đoạn hôm qua, khi em đứng phía sau Luật Tư, nhìn
anh ấy, em yêu anh ta nhưng từ trước đến nay không dám thổ lộ cho anh ta
biết. Tại sao em lại yêu Luật Tư sâu đậm như thế?”

“Bởi vì lúc còn nhỏ, lần đầu tiên nhìn thấy Luật Tư, Băng Đồng đã

đem lòng yêu mến anh ta rồi, anh ta ngời sáng, tốt bụng như một thiên thần,
là người mà trong cuộc đời thấp kém của cô chưa từng gặp. Từ bé đến lúc
trưởng thành, để kiếm sống, Băng Đồng đã làm nhiều việc không tốt, còn
Luật Tư, anh ta vẫn luôn là con người chân thật và lương thiện, anh ta là
nguồn ánh sáng duy nhất trong cuộc đời cô ấy.”

“Tại sao Băng Đồng lại không dám nói cho Luật Tư biết là mình đang

yêu anh ấy?”

“Vì Băng Đồng sợ, cô ấy sợ nếu Luật Tư biết tình cảm của cô thì anh

ấy sẽ xa lánh cô, cô sợ sẽ không còn cơ hội được gặp Luật Tư, được gần
gũi Luật Tư. Hơn nữa cô ấy thật sự cũng không dám yêu anh ấy…”

“Tại sao?” Lạc Hi nhẹ nhàng hỏi cô.

“… Cô ấy sợ bị anh ấy quay lưng lại với mình. Như lúc còn nhỏ người

cha đã từng bỏ rơi mẹ con cô ấy để đi với một người phụ nữ khác, sau này
mẹ cô cũng rời xa cô, bỏ cô ở cổng cô nhi viện, bà ta đã nói dối cô đi mua
thức ăn ngon cho cô, rồi bỏ đi không bao giờ quay trở lại nữa.”

Gió đêm lùa vào khung cửa sổ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.