SỢI REN LỤA MÀU XANH - Trang 73

Chị Tinh ngượng ngùng ho khan, chị cảm thấy mình cũng hơi quá

đáng với Doãn Hạ Mạt nhưng chị không muốn đắc tội với An Bân Ni chút
nào. Tuy An Bân Ni coi họ như con ở, lúc nào cũng gào tới gọi lui, nhưng
nếu đắc tội với một ngôi sao hàng hiệu trong công việc này là rất nguy
hiểm.

“Trân Ân, cậu đi đi, đừng đến trễ.”

Doãn Hạ Mạt ôn tồn nói, Trân Ân còn đang tính nói thêm nhưng thấy

ánh mắt của Doãn Hạ Mạt, cô thè lưỡi một cái rồi ngoan ngoãn bước đi.

“Chị Tinh!”

Giọng An Bân Ni tức tối khiến chị Tinh run lẩy bẩy đánh rơi cả cây

son môi trong tay. Cây son rơi trúng vào váy Doãn Hạ Mạt mà cô vẫn bình
lặng đưa tay nhặt trả lại cho chị Tinh.

“Xin lỗi! Xin lỗi!”

Chị Tinh khiếp đảm mặt trắng bệch, chị biết chiếc váy Doãn Hạ Mạt

đang mặc trên người chốc nữa sẽ diễn tiếp đoạn hôm qua, nếu son vấy bẩn
lên đó, chắc chắn ông đạo diễn sẽ nổi trận lôi đình, chị sẽ gặp rắc rối to.

“Không việc gì.”

Nụ cười trên gương mặt Doãn Hạ Mạt sáng ngời như ánh mặt trời, cô

ngắm nhìn mình trong gương, chỉ còn mỗi môi là chưa trang điểm xong.

“Chị Tinh này, chị ra chỗ An Bân Ni đi, phần còn lại em có thể tự làm

được.”

“Nhưng…”

Chị Tinh ngượng ngùng như người mắc lỗi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.