SÓI VÀ GIA VỊ - TẬP 1 - Trang 107

"Zheren nói chúng ta có thể liên lạc với anh ta qua quán rượu này, vậy

ắt hẳn anh ta là khách quen ở đây."

"Chà, các thương nhân lưu động thường hoạt động tại các quán rượu

hoặc các chợ thương mại. Thật ra lát nữa tôi cũng phải tới một khu chợ
thương mại như thế. Mà hình như chủ quán không ở đây thật?" Lawrence
nhìn quanh quất khắp quán rượu và nói. Quán được bày trí rất thoáng đãng,
với mười lăm chiếc bàn tròn cả thảy; hiện giờ chỉ có hai ông lão - nhìn qua
thì có vẻ như là thợ đã nghỉ hưu - đang ngồi trong quán.

Giờ mà đi thẳng tới bắt chuyện với họ thì không ổn cho lắm, thế là anh

bèn quay sang hỏi cô bồi bàn khi cô mang rượu cùng cá trích nướng và thịt
cừu hun khói tới cho hai người họ.

"Chủ quán?", cô gái đặt rượu và thức ăn lên bàn rồi hỏi. Hai cánh tay

của cô thanh mảnh đến lạ; Lawrence tự hỏi không biết cô lấy đâu ra sức lực
để có thể bưng bê mấy đĩa thức ăn nặng như vậy. "Ông ấy ra ngoài chợ mua
hàng rồi", cô tiếp tục. "Anh cần gặp ông ấy có việc gì chăng?"

"Vậy liệu cô có biết làm cách nào để có thể liên lạc với một người tên

Zheren không?"

Nếu họ không biết Zheren cũng không có gì lạ. Rất nhiều thương nhân

chỉ coi những quán rượu là một địa chỉ để tiện liên lạc, vậy nên có hiểu
nhầm cũng không có gì quá đáng.

Nhưng hóa ra Lawrence chỉ lo bò trắng răng.

Cô gái đột nhiên trở nên hồ hởi, đôi mắt mở to khi nghe thấy anh nhắc

tới Zheren: "Ồ, Ngài Zheren đúng không? Tôi biết anh ấy."

"Chúng tôi muốn liên lạc với cậu ta."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.