SÓI VÀ GIA VỊ - TẬP 1 - Trang 171

"Giết ngựa của anh chẳng mang lại lợi lộc gì cho họ cả. Chúng ta sẽ ở

đây chờ tới khi mọi chuyện lắng xuống rồi quay lại lấy nó là được mà."
Holo an ủi. Lawrence giờ chỉ còn biết hy vọng sao cho chuyện đó là thật.
Anh gật đầu, hít sâu một hơi sau đó nắm lấy cánh tay đang vươn ra của cô
và đứng dậy.

"Ồ, còn nữa..."

Holo lấy cái túi đang treo lủng lẳng trước cổ xuống và tháo sợi dây

buộc kín nó ra, đổ khoảng phân nửa hạt lúa mì ra tay.

"Anh cũng nên cầm một ít đi, đề phòng thôi", cô thẳng thừng nhét chỗ

thóc kia vào trong túi áo ngực của anh mà không thèm chờ anh đáp lại.
Những hạt thóc kia vẫn còn rất ấm, hẳn là hơi ấm từ người Holo mà ra. 

Dù sao cô cũng trú ngụ trong những hạt lúa mì này mà.

"Được rồi, giờ thì chạy thôi."

Holo hé miệng cười tươi rói, cứ như đang nói với người bạn chí cốt

của mình vậy. Lawrence vốn định đáp lại nhưng sau đó cũng chỉ gật đầu và
cùng cô chạy xuyên màn đêm về phía thị trấn.

"Chà, chuyện mà tôi định nói với anh lúc ban ngày là thế này: Nếu

Thương hội Milone có thể điều tra thằng nhóc kia thì điều ngược lại cũng
hoàn toàn có thể xảy ra. Những kẻ đứng sau lưng hắn chắc chắn cũng đang
cảnh giác cao độ. Một khi phát giác ra chúng ta đã giao dịch với một
thương hội khác, rất có thể họ sẽ cố bịt miệng chúng ta, anh thấy đúng
không?"

Trên con đường mòn sỏi đá lúc này chỉ còn ánh trăng rọi, nhưng vẫn

đủ để họ thấy đường. Họ cứ thế chạy, chạy mãi mà không bắt gặp người
nào khác, để rồi trở mình rẽ vào một con ngõ nhỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.