SÓI VÀ GIA VỊ - TẬP 1 - Trang 227

Anh chàng thương nhân của chúng ta nhớ lại những lúc bị cả đàn sói

truy đuổi trên núi và thảo nguyên. Chúng không chỉ vượt trội về số lượng,
am hiểu về mặt địa hình mà còn sở hữu sức mạnh thể chất không một người
nào có thể bì kịp. Chúng sẽ khai thác triệt để cả ba yếu tố đó để tấn công và
tiếng tru chính là tín hiệu mở màn. Chính vì vậy mà một vài ngôi làng, mỗi
khi dịch bệnh lan tràn đến sẽ bắt chước tiếng tru của sói để đuổi bệnh dịch
đi.

Holo khản giọng ho khan: "Ugh... cổ họng của tôi..." Sau khi tiếng tru

của cô đã bắt đầu dịu xuống, Lawrence buông hai tay đang bịt tai ra và
nghe thấy tiếng cô ho khàn khàn. Không có gì ngạc nhiên cả, muốn một
tiếng tru khủng khiếp như vậy thoát ra được từ một chiếc cổ họng bé xíu
thế kia bắt buộc phải trả một cái giá không nhỏ.

Tiếc là ở đây không có nước hay gì đó cho cô uống.

"Táo... tôi muốn một trái táo... khụ~"

"Sau khi chúng ta an toàn cô muốn bao nhiêu táo sẽ có bấy nhiêu.

Đám chó săn sao rồi?"

"Chúng cúp đuôi bỏ chạy rồi."

"Vậy thì chúng ta cũng phải chạy thôi. Họ đã biết vị trí của chúng ta

rồi."

"Anh có biết đường không?"

"Chắc là có."

Trước khi bỏ chạy, Lawrence chia tay ra về phía Holo và cô cũng nắm

lấy bàn tay anh thật chặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.